“Nó lớn hơn .” Hắn nhổm dậy, lấy tay nâng bộ n.g.ự.c mềm mại trắng nõn của cô lên, dùng đầu lưỡi khẽ l.i.ế.m đỉnh núi màu hồng phấn.
Cô gái phát một tiếng ngâm trầm thấp, giãy giụa tách khỏi cảm giác kì quái cho khó chịu , nhưng tiếng ngâm của cô bỗng nhiên biến thành tiếng ngâm nghẹn ngào.
“Đừng” Cô kinh hoàng run rẩy, dùng sức kẹp hai chân nhưng cẩn thận cho ngón tay thô ráp của hấp sâu hơn.
“Thả lỏng nào bảo bối, em cứ như lấy .” Hắn buông đầu lưỡi nụ hồng của cô , cúi ghé tai cô dụ dỗ.
“Hic” cô nức nở nghẹn ngào, thả hai chân tạo thành khe hở, ai ngờ chịu rút ngón tay đang tác quái giữa hai chân cô mà nhẹ nhàng cắn lên vành tai cô, đầu lưỡi chui tai cô, khẽ phun một luồng khí nóng đợi đến khi cô mềm nhũn , đột nhiên đ.â.m sâu ngón tay , thuận tiện dùng ngón tay xoa nhẹ viên châu ngượng ngùng bên trong.
“Lục Tiến” Cô khẽ kêu một tiếng, vùi thật sâu cổ run rẩy. Toàn cô căng cứng như sắp nghiền nát, mỗi dây thần kinh đều co hết cỡ, gần như sắp đứt .
“Hửm? Muồn gì nào? Nói cho …” vô cùng dịu dàng trả lời, dường như lấy lòng cô là chuyện quan trọng nhất đời . ngón tay thon dài bỏ cơ thể cô ngừng tiến sâu , cẩn thận thăm dò nơi non mịn của cô.
Theo tiết tấu ngón tay , cô mất hết lí trí vùi lồng n.g.ự.c đau đớn nấc lên, ngăn cơn run rẩy kịch kiệt , rốt cuộc khi phát một tiếng ngâm nghẹn ngào, thể xinh của cô xụi lơ trong bàn tay .
Lục Tiến chui khe hở ngát hương của cô, thừa nhận trải nghiệm thống khổ đến tận xương đời . Không đợi cho cô hết run rẩy, gian nan rút ngón tay đang cô chèn ép , đó dùng hai tay ôm lấy đôi chân yêu kiều của cô, dùng thứ tráng kiện đang đau đớn của vuốt ve nơi nơi nữ tính ướt át của cô.
Mê Truyện Dịch
“Bảo bối, thể tưởng tượng thời gian em nhịn thế nào nữa.” Hắn nặng nề thở dốc, từng chút một nơi mềm mại mở cho , bắt buộc nơi cho da đầu căng nuốt trọn thứ khổng lồ của .
Cô thể chịu nổi mà run rẩy kinh ngạc thở gấp ngay lập tức.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/giao-uoc-voi-anh/chuong-94-giao-uoc-voi-anh.html.]
“Đau quá!” cô nhíu mày than khẽ, gương mặt nhỏ nhắn trắng bệch.
Hắn nhíu mày, cố nén xúc cảm khiến cho b.ắ.n . Nhìn gương mặt thống khổ của cô, thương yêu dừng một chút nhưng sự đành lòng chỉ trong nháy mắt, bản tính tham lam ẩn núp sâu trong linh hồn hung mãnh cuồng dã hơn sự thương tiếc yếu kém , mất cô một thời gian quá dài, căn bản còn cách nào khống chế khát vọng của nữa.
Trong tiếng kêu sợ hãi của cô, xuyên qua cô một cách mãnh liệt, đó cho cô hồn , bắt đầu hung mãnh xâm chiếm cô, thức tỉnh tất cả kí ức của cô, cho cô phát những tiếng than là thống khổ vui sướng.
Hắn ôm cô thật chặt trong lòng, da thịt vuốt ve da thịt, thiêu đốt lẫn .
Tiết tấu khiến mất hồn khiến cô khống chế lên, cô dùng sức ôm lấy cổ , đôi chân thon dài cũng run run quặp bờ hông cường tráng của . Mà động tác của cô khiến càng thêm điên cuồng, thể của cô quấy lấy, nơi non mềm của cô vây quanh, dường như hút hết linh hồn của .
Hắn đ.â.m một cách kịch liệt, phát tiếng gầm nhẹ bên tai cô, quan tâm đến cô, nhưng còn cách nào khác, bởi vì trong nháy mắt khi tiến khống chế nữa, chỉ thể choáng váng tập trung tiến công, mạnh mẽ điên cuồng, lực đạo lớn đến mức tấm ván gỗ bên loạng choạng phát tiếng kẽo kẹt.
Cô hu hu, khóe mắt chảy xuống từng giọt lệ trong suốt, nhưng nước mắt của cô l.i.ế.m mất ngay lập tức.
Lục Tiến vươn tay ôm cô trong lòng, trong vòng tay là thể yêu kiều xương, da thịt mềm mịn như khiến cho bàn tay hòa tan cơ thể cô, vì chỉ thể tiến thật sâu, nặng nề hôn lên đôi môi ngọt ngào, mệt mỏi.
Bảo vật thất lạc tìm về, cuộc đời sẽ từ bỏ nữa. Bởi vì cô gái là dòng suối đau khổ tìm kiếm, khát khao nhiều năm nay, cũng là thứ thuốc giải duy nhất thể cứu , khiến khát vọng quá lâu, quá lâu .
Đống lửa dần dần mưa dập tắt, khu rừng rậm tăm tối biến thành một gian u ám khôn cùng.
Bên ngoài bắt đầu một cơn mưa nhỏ khác, bởi vì âm thanh quá dày đặc, rơi nóc nhà cỏ tranh nên cho liên tưởng đến tiếng gió thổi xuyên qua từng kẽ lá. Đến khi từng giọt mưa theo đám cỏ khô rơi xuống ngọn lửa mới khiến phát hiện thì hạt mưa theo mái hiên cỏ tranh rơi xuống thành một tấm màn mưa hẹp dài, ngăn cách căn nhà nhỏ gió thổi mát lạnh với trời đất rộng lớn.