Đáy mắt Thẩm Lan hiện lên vẻ đau lòng nhưng dám gọi cô, chỉ âm thầm đạp chân ga tăng tốc, chạy vội về nhà.
Lúc về đến nhà, thiếu nữ xốc tinh thần, ngoại trừ khóe mắt vẫn còn đỏ, căn bản thể mới .
Người giúp việc bưng lên một bàn thức ăn ngon, hai cô cháu như bình thường bắt đầu dùng cơm. Sơ Vân ăn cơm dịu dàng chuyện, Thẩm Lan cũng nhặt nhạnh vài đề tài thoải mái chuyện phiếm với cháu gái.
Cơm nước xong, Sơ Vân cũng giống như bình thường bưng một ly lài nóng xem TV trong phòng khách cùng Thẩm Lan, đến khi ngủ cô mới dậy chúc cô ngủ ngon lặng lẽ về phòng.
Mê Truyện Dịch
Đêm dài yên tĩnh, cô giường, ôm chặt lấy chăn, vùi đầu gối âm thầm .
Cô đau quá, ngực, bụng đều nhói đau. Mỗi thấy tiếng của trẻ con thì cô co rút đau đớn vô cùng. Loại đau đớn thật đáng sợ, đầu tiên là từng bộ phận đau đớn, đó lan tràn đến , mỗi một bộ phận cơ thể đều kêu gào. Đau đớn xé ruột xé gan, đau đớn đến nỗi cả cuộn tròn cũng hết, cách nào giảm bớt . Loại đau đớn đến thuốc giảm đau của bác sĩ cũng vô dụng.
Cô nhỏ bảo với cô mở rộng trái tim mà thế giới bên ngoài, thậm chí hãy thử tiếp nhận sự theo đuổi của khác. Cô cũng từng nghĩ đến, nhưng cô thật sự cách nào, cô trở về như xưa, mà cô cũng bất lực.
Lồng n.g.ự.c của cô hình như bắt đầu từ năm năm trờ nên trống rỗng.
Nhiều tình thương hơn nữa, nhiều sự che chở hơn nữa cũng thể lấp đầy lỗ hổng .
Làm bây giờ?
Ai thể tới cứu cô ?
Sơ Vân…
Nửa đêm tỉnh từ cơn mộng, cô luôn tiếng quen thuộc lạnh lẽo bừng tỉnh, đó cách nào chìm giấc ngủ nữa. Tiếng gọi dường như vọng từ , xuyên thấu qua khí vờn quanh, cả ngày lẫn đêm đều quanh quẩn bên tai cô, khiến cho cô quên cũng quên , chạy trốn cũng chạy thoát.
“Lục Tiến” chiếc gối truyền tiếng than khẽ.
“Lục Tiến ”
Cô ôm chặt lấy tấm chăn, cuộn , thì thào khẽ gọi.
Từng tiếng ròng, đau xót ngừng .
Ngoài cửa, Thẩm Lan ngừng bàn tay đang định gõ cửa, yên lặng một lúc lâu đến góc rẽ hành lang, lấy điện thoại trong tay gọi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/giao-uoc-voi-anh/chuong-78-giao-uoc-voi-anh.html.]
“Chị dâu, ngày mai em sẽ với Sơ Vân chị gọi cháu về.” cô dừng một chút.
“ nếu như chị thật sự cho con bé thì hãy để cho con bé an tâm một chút, con bé…”
Mẹ Thẩm ở đầu dây bên gì, nhanh chóng cúp điện thoại.
Thẩm Lan giơ điện thoại lên, thấy tiếng bip bip đầu bên mới thở phào.
***
Vùng Tam Giác Vàng
Một chiếc xe quân dụng chạy dọc theo con đường núi xóc nảy. Mấy giờ , đoàn xe dọc theo đường núi lớn lái một con đường nhỏ chân núi. Đi con đường nhỏ chừng nửa giờ quẹo giữa hai khe suối, khi chiếc xe đưa thẻ và nhận giấy thông hành tại một trạm gác binh lính vũ trang đầy đủ gác, binh lính cúi chào cho .
Xe tiếp tục chạy về phía , hai bên khe suối chạy dài những bụi cỏ gai và cỏ dại, trông vô cùng hoang vu nhưng lái xe mưới phút đồng hồ thì con đường phía rộng mở.
Từng dãy nhà trệt thấp bé thấp thoáng trong rừng cây, qua là chính là doanh trại bộ đội. Bởi vì rừng cây dày đặc ngăn trở nên khó để doanh trại lớn bao nhiêu, sâu bao nhiêu.
Đến khi chiếc xe quân dụng ngừng , một đám lính đầy tro bụi vác s.ú.n.g nhảy xuống xe. Chiếc xe về phía , khi lái qua trạm gác tiến một tòa nhà nhỏ.
Cửa xe mở , Lục Tiến cũng đầy tro bụi duỗi đôi chân dài bước xuống xe, trong tòa nhà nhỏ.
Nơi là căn cứ vùng núi bí mật của quân độc lập 11 phía bắc, cũng là căn cứ huấn luyện quân sự nhiều năm qua của Lục Tiến.
Sau khi rửa qua mặt xong, một chiếc quần dài màu đen, cổ vắt một cái khăn mặt, để trần lên lầu hai.
Cả lầu hai đều để cho dùng, cửa là gian gần trăm met vuông bố trí như phòng chỉ huy, vách tường là màn hình bản đồ điện tử, trong phòng còn đặt một cái sa bàn cực lớn.
Lục Tiến dùng khăn mặt lau sạch tóc cùi xem sa bàn. Trong sa bàn, nhiều loại cờ nhỏ đủ màu sắc chiếm cứ một phương, tới gần mặt , lá cờ nhỏ màu đỏ chiếm cứ phần lớn vị trí.
Ném khăn mặt xuống ghế salon, xoay rút một cây cờ trắng , rút cây cờ đỏ sa bàn nhẹ nhàng cắm vị trí .
Điện thoại bàn rung lên, Lục Tiến khẽ nhăn mặt, dậy điện thoại.