“Lục Tiến…” Chu Cảnh Diệu chậm rãi thốt cái tên khỏi miệng.
Thực sự lợi hại như ?
Anh vẻ tin. hiện giờ lúc để nghĩ đến chuyện , cứu quan trọng hơn.
“Không cần thiết kinh động đến , cứu sẽ rời khỏi đây ngay.” Anh chung quanh một vòng, hạ thấp giọng dặn dò. Bất kể thế nào cũng cứu cô gái .
Mọi đổi vị trí, sáp gần khẽ thương lượng xem cứu cô gái thế nào. Với tình hình , trong biệt thự hẳn là vệ binh canh gác, nếu chỉ đơn giản trèo tường cứu thì sở trường của họ.
Chu Cảnh Diệu quan sát sắc trời, lúc là buổi chiều, sắc trời âm u, khí ẩm ướt, xem lúc nào cũng thể đổ mưa. Khi mưa xuống nghĩ là bọn họ thể bí mật hành động.
Thương lượng với ba cảnh sát khác xong, bắt đầu từ từ khom dọc theo bức tường rừng cây vây quanh biệt thự.
Sau biệt thự một bãi độ xe lớn lắm, mà khi ánh mắt Chu Cảnh Diệu thấy một miệng cống bên ngoài tường bao của biệt thự thì ngừng , đó hai mắt từ từ sáng lên.
***
Không khí ngày càng ngột ngạt, hề một cơn gió nào nhưng vẫn mưa, ngoài cửa sổ chỉ tiếng sấm rầm rầm.
Sơ Vân ngủ bao lâu thì tia chớp trắng bệch ngoài cửa sổ đánh thức. Vươn tay sờ sờ, vị trí bên cạnh vẫn lạnh băng, cô đầu cái đồng hồ nhỏ đầu giường bên đó từ từ bò dậy, tiện tay cầm lấy một cái áo khoác ngoài Lục Tiến ném giường mặc , cô chậm rãi xuống lầu.
Dưới lầu yên tĩnh như lầu, đèn vẫn sáng trưng như , cô dùng đôi chân trần một tiếng động giẫm mặt thảm mềm mại.
Hai cô gái giúp việc ngoài mang bữa khuya cho binh lính canh gác bên ngoài, ngoài mơ hồ thấy tiếng binh lính gọi ca thêm đồ ăn gì đó, đèn phòng bếp tắt, vẻ tối, bên trong một ai.
Sơ Vân bốn phía, nhẹ nhàng linh hoạt nhón chân nhà bếp. Lúc bên ngoài vang lên một tiếng sấm rền kèm theo tia chớp điện xé toạt bầu trời. Trong nháy mắt của tia chớp, thứ trong nhà bếp đều tái nhợt đáng sợ. Sơ Vân giật nảy , dùng tay vỗ vỗ n.g.ự.c lấy bình tĩnh đó về phía góc bếp.
Cạnh chiếc kệ dựa tường trong góc bếp treo một chiếc túi của nữ giúp việc. Nếu như cô nhớ lầm thì một trong những cô giúp việc trong nhà khi nấu cơm sẽ để điện thoại trong túi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/giao-uoc-voi-anh/chuong-68-giao-uoc-voi-anh.html.]
Bên ngoài vườn hoa binh lính ăn sắp xong, lúc nào nữ giúp việc cũng thể trong, Sơ Vân hít một , chạy đến góc bếp vươn tay định mò trong túi lấy điện thoại . Đột nhiên, cô ngửi thấy một mùi tanh tưởi, tựa như hương vị của bùn nhão lâu ngày.
“Ai?!” Cô mạnh đầu ! Sau đó đôi mắt cô trừng lớn, há hốc miệng phát tiếng thét hoảng sợ.
Không từ khi nào cửa sổ nhà bếp cạy , một hình đàn ông cao lớn, đen sì thối hoắc bất thình lình xuất hiện phía cô!
“Cảnh sát đây! tới cứu cô , Thẩm Sơ Vân!” Người cầm thẻ chứng nhận đưa tới mắt cô, một bàn tay vô cùng bẩn khác chuẩn bịt miệng cô .
, chính là cô !
Trên cô mặc một chiếc áo khoác kiểu nam, bàn tay nhỏ nhắn vô cùng tinh tế, còn xinh hơn cả ảnh. Không là do thở cô tỏa mà một hương thơm nhẹ nhàng đánh úp phía , thậm chí hương vị khiến cho quên mất mùi tanh tưởi . (phá án mà con háo sắc nữa )
Chu Cảnh Diệu nhịn mắt sáng rỡ lên một chút, nhưng nhanh chóng phục hồi tinh thần bởi vì khi cô gái thấy thì ngẩn vài giây nước mắt ngừng rơi xuống.
Bên ngoài biệt thự, rõ ràng hai chiếc xe đang qua, xe gồ ghề hề cửa sổ, bánh xe ma sát xuống mặt đất tạo thành âm thanh chói tai, một tên lính bên trong tường đang chuẩn ca thấy thế nên nhíu mày, đang định ngoài xem chuyện gì thì một quả l.ự.u đ.ạ.n mang theo khói xanh bay theo hình vòng cung từ bên ngoài tường , rơi thẳng xuống chỗ bọn lính đang ăn trong vườn hoa.
“Có bom!” Binh lính rống lên thật to!
Mấy lính đang ăn cũng nhanh chóng phản ứng cầm lấy cái bàn chắn .
“Oành!” Một tiếng vang thật lớn, l.ự.u đ.ạ.n nổ mạnh, lực nổ cực lớn phá tan cái bàn, mấy lính phía cũng nổ bay!
“Oành! Oành” theo là vài quả l.ự.u đ.ạ.n ném trong vườn hoa.
“Oành!” một tiếng vang nữa, cửa chính của biệt thự nổ tung!
“Đột đột đột…” mấy tên cầm tay vũ khí hạng nặng xông cửa, sắc mặt chật vật nhưng ánh mắt cực kì hung ác thù địch với binh lính!
Mê Truyện Dịch