Euler nhún vai, vòng vo sang chủ đề khác, “Bên điện báo hành động quy mô quá lớn khiến cho chính phủ Yangon cảnh giác, cẩn thận.” Euler dậy, vẻ mặt chút nghiêm túc. (Yangon còn gọi là Rangoon Ngưỡng Quang, là thành phố lớn nhất Myanmar)
Từ đến nay Tam Giác Vàng là khối địa bàn trong tay chính phủ ba nước. (Lào, Thái Lan, Myanmar) Mấy chục năm qua, chính quyền ở đây phân tán, chiến loạn ngớt, chẳng bao giờ bình yên. Các thế lực kiêu hùng tre già măng mọc, biến ảo khôn lường, rồng rắn tranh vua một cõi.
Mặc dù cả Euler và Lục Tiến đều là minh chủ nhưng quen nhiều năm, hơn nữa trực tiếp lãnh đạo hai vì mục tiêu cộng đồng nên sớm kết thành quân đồng minh. Quân đội hai bên bí mật hợp tác, ngừng khuếch trương thế lực, phát triển quân đội lớn mạnh, thu gom tiền tài.
Mê Truyện Dịch
Cuối cùng, bọn họ chỉ một mục tiêu, đó là khi đầy đủ năng lực và điều kiên sẽ đám phán với chính phủ đòi quyền độc lập – độc lập trở thành một quốc gia riêng. Khu vực trực thuộc phạm vi quản hạt, chịu đủ cảnh chiến tranh thể an cư lạc nghiệp, còn vùng đất xinh sẽ còn tội ác thuốc phiện nữa. mắt, quân chính phủ cũng đồng tình việc khu vực hiện nay một chính quyền vũ trang quá mức lớn mạnh.
Euler luôn hờ hững hiếm khi chuyện bình thường như , Lục Tiến nhíu mày, “Lần là do bọn họ chọc tới , sẽ chú ý.” Hắn nhàn nhạt trở lời.
Euler hừ khẽ một tiếng, rót thêm một ly nước đá nữa. Cùng lắm cũng chỉ là một đứa con gái thiếu chút nữa là của bọn Gram bắt , hoảng sợ một chút mà trút bộ tức giận lên bọn chúng. Ngay cả đối phương đầu hàng cũng để ý tới, g.i.ế.c hết chừa tên nào ngoại trừ một tự thắt cổ và còn chạy trốn , quân đội của Gram thanh lý hết.
Quả nhiên phụ cái tên sát tinh.
là giận dữ vì hồng nhan nha…
Hơn nữa còn về đến nhà nhiều ngày khỏi phòng.
“A Tiến , xong thật .” Euler nhạo, chỉ một cô bé vẫn dậy thì hết mà khiến mê mẩn thế , thật đúng là trẻ tuổi.
“Anh đấy.” Lục Tiến thèm lời , chỉ giương mắt về sân phơi nắng phía xa xa.
“Hả?” Vậy là đang đuổi ? Euler buồn bực theo tầm mắt của , đó nhịn mà nhướn mày lên.
Trên ban công rộng thênh thang, rèm cửa tung bay kéo , một cô gái mặc chiếc váy bông đơn giản dài ngang gối xuất hiện lên ban công.
Tóc đen, da trắng như tuyết, cặp môi đỏ mọng, đôi chân trần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/giao-uoc-voi-anh/chuong-63-giao-uoc-voi-anh.html.]
Gió nhẹ thổi qua mái tóc cô, ánh nắng dìu dịu chiếu gương mặt trắng nõn của cô, chiếc váy bông lộ cặp đùi trắng mịn. Dưới ánh mặt trời, da thịt hề tí tì vết nào, nhẵn nhụi thể tưởng tượng nổi mang cảm giác trong suốt.
Mấy tháng gặp, cô gái nhỏ bỗng nhiên lộ dung nhan xinh kinh , rực rỡ đến chói mắt. Cô bò xuống từ giường, vẻ mặt còn ngái ngủ, tư thái lười biếng. Khí chất cực kì thanh thuần một chút mị hoặc.
Đây chính là con nhóc nhỏ gầy mà lúc gặp ?
Rõ ràng đây là thiên sứ ma mị câu hồn đoạt phách mà.
“Hì hì hì khó trách” Euler cảm thán thôi, khó trách nhiều ngày như mà Lục Tiến khỏi phòng, thì là bận dạy dỗ vật báu .
“Euler, thế nào mới thể cho một cam tâm tình nguyện quên chuyện mà ở đây?” Lục Tiến ngằm cô gái lầu, đáy mắt mang theo một chút mê hoặc.
“Cài gì?” Euler cho là nhầm, đầu Lục Tiến, thấy khuôn mặt từ đến giờ vẫn giữ vẻ lười nhác nay mang theo một vẻ dịu dàng khó nên lời thì khỏi há hốc miệng, nghĩ nửa ngày mới tìm giọng của .
“Cô nàng là của , cần gì khẩn trương như ?”
“Người , trái tim cũng .” phút chốc ánh mắt Lục Tiến trở vẻ sắc bén.
“Chuyện ? Phụ nữ mà, cô nàng thích cái gì thì cho cô nàng cái đó, giường xuống giường đều dùng một thủ đoạn, cam đoan cô nàng sẽ yêu gần sống gần c.h.ế.t luôn!” Đây là lời tuyên bố của Euler.
“Việc còn nhờ dạy ?” Lục Tiến liếc , mặc kệ .
Trên ban công lầu hai, cô gái duỗi bàn tay nhỏ bé che chắn ánh mắt rọi mặt, vẻ mặt mơ màng ngoài vườn hoa, dáng vẻ như chà đạp quá mức, đang là ngày tháng năm nào.
“Cô gái của giày vò sắp hỏng mất .” Euler càng thêm hứng thú, là cô nàng chắc là mấy ngày nay ngay cả ban công cũng thể bước .