Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Giao Ước Với Anh - Chương 54: Giao Ước Với Anh

Cập nhật lúc: 2025-07-10 07:49:43
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sơ Vân cũng nghĩ đến những chuyện , cô chỉ mang theo đôi mắt sưng đỏ, ôm v.ú nuôi hồi lâu chịu buông . Trên vị cỏ xanh tạo cảm giác ấm áp khiến cho cô nghẹn ngào cách nào lời từ biệt.

Xe khỏi cửa thôn, v.ú nuôi vẫn cửa thôn chịu bước .

“Cháu gái hãy sống với A Tiến, ngoan ngoãn một chút…” v.ú nuôi đan hai tay , dặn dò từ xa. Sơ Vân thò đầu , liếu mạng phất tay về phía bóng dáng gầy gầy càng lúc càng nhỏ dần.

Mê Truyện Dịch

Xe xa, rốt cuộc còn thấy thôn nhỏ nữa, Sơ Vân vô cùng buồn bã thu tay , chậm rãi trở xe. Lục Tiến liếc cô qua kính chiếu hậu, khẽ mỉm . Nham Đương ở vị trí phó lái hề ảnh hưởng bởi vẻ quyến luyến của cô, cánh tay và trán của đều quần băng vải, trong lòng ôm một khẩu s.ú.n.g ngắm nặng trịch, tấm lưng thẳng tắp căng thẳng về phía , vẻ mặt như mới áp đảo một con sói.

Sau một đêm mưa nhỏ, khắp vùng núi đều bao phủ bởi mây mù, đỉnh núi sương khói lượn lờ, khí ẩm ướt, ngay cả cột mốc ranh giới hai bên đường sơn phết cẩn thận cũng sắp đ.â.m chồi xanh.

Hai bên con đường đất đỏ chật hẹp phủ kín những bụi cỏ rừng hỗn hợp, chỗ trũng lên núi là những mảng rừng trúc cây chuối tây.

Trên con đường núi xóc nảy, chiếc xe việt dã miễn cưỡng thể như một con thuyền đầu ngọn sóng, Lục Tiến cùng Nham Đương thì còn Sơ Vân phía thấy giống như đang hành lễ với tượng Phật phía xe, ném qua ném . Về , Sơ Vân khó chịu đến đau nhức, sắc mặt trắng bệch.

Ra đến núi lớn, xe dần dần tiến con đường bằng phẳng hơn, lúc xế chiều, bọn họ đến một thị trấn nhỏ.

Tuy khó chịu nhưng mấy ngày qua ép ở trong rừng sâu nguyên thủy nên Sơ Vân vẫn kích động sấp bên cửa sổ xe bên ngoài.

Đây là một thị trấn cực kì nhỏ, bởi vì gần tỉnh Y nên những tấm biển mặt đường cũng chữ Hán.

Trong khi xe chạy, Sơ Vân còn trông thấy một ngân hàng công thương trong nước, ven đường cũng một tấm biển thật to ghi chữ “Điện tín trung quốc”. Sơ Vân vươn tay chạm cửa sổ thủy tinh, mũi cay cay, nước mắt sắp rơi xuống. Nếu như phía là Lục Tiến và Nham Đương thì cô thật sự cho rằng đang ở trong một thị trấn vắng vẻ nào đó trong nước. cô cố nén nước mắt , đó tiếp tục ngắm hai bên đường.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/giao-uoc-voi-anh/chuong-54-giao-uoc-voi-anh.html.]

Người lui tới ở đây đa phần da đen, đàn ông lưng đeo giỏ trúc, giắt d.a.o dài, phụ nữ mặc váy đủ màu sắc, miệng nhai trầu, khi cũng thấy thiếu nữ làn da khỏe mạnh dáng thướt tha.

Bên ngoài phố buôn bán, một vài bức tường bên ngoài tòa nhà phiên hiệu của quân đội cho thấy mà tưởng là doanh trại quân đội.

Trên đường thỉnh thoảng một chiếc xe lái qua, mà những chiếc xe ít ỏi đều là loại xe việt dã nhập khẩu về, to uy mãnh. Phần lớn lái xe đều mặc quân phục, mà xe còn nhiều hơn kém Nham Đương là mấy, đều mặc quân trang, ai cũng s.ú.n.g vác vai, đạn lên nòng, võ trang đầy đủ.

Sơ Vân chớp mắt bên ngoài cho đến khi xe khỏi trấn nhỏ, chạy cách trấn hơn 10km, cả trấn giấu cánh rừng.

“Còn khó chịu ?” Lục Tiến chậm rãi cho xe chạy một căn biệt thự cực kì yên lặng tường bao quanh, qua hết sức bình thường, đó xuống xe mở cửa bế Sơ Vân xuống. Sơ Vân khẽ gật đầu, cô cảm thấy hoa mắt chóng mặt, buồn nôn.

Nham Đương cũng khiêng vật dụng xe nhảy xuống, một lời theo hai .

Lục Tiến bế cô thẳng trong. Trước cửa lớn một binh sĩ chạy xe bãi đỗ xe ngầm phía , cửa lớn khôi phục vẻ yên tĩnh.

Bên ngoài trông mộc mạc nhưng bên trong biệt thự vô cùng xa hoa, vườn hoa, bể bơi, đài phun nước, khắp nơi đều tinh sảo.

Con đường trong vườn hoa dọc theo biệt thự lát gỗ, Lục Tiến bế Sơ Vân lên phòng ngủ chính lầu hai của biệt thự. Sau khi nhẹ nhàng đặt cô lên chiếc giường gỗ cực kì lớn chắp chăn mỏng lên, chân trần đến bên cửa sổ sát đất kéo bức màn , đó chỉnh đèn trong phòng tối .

Trên chiếc giường gỗ rộng thênh thang, cô ngủ thật say, thể đắp tấm chăn mỏng vô cùng nhỏ xinh, Lục Tiến khoanh tay ngắm đóng cửa phòng khỏi phòng. Tâm tình của vô cùng sung sướng. Con mèo nhỏ của vẫn thích hợp với nơi hơn.

Sơ Vân tình cảnh hiện giờ của là gì, từ hôm Lục Tiến đưa cô về đây chỉ cô hãy ngoan ngoãn ở đây chờ về.

Loading...