Thái Ô ba của Lục Tiến từng là một thanh niên điển trai trong thôn nhưng nhà bọn họ cũng chỉ là một gia đình bình thường trong thôn.
Lúc , trong thôn từng thấy cũng trồng các loại hoa màu khác, đời đời chỉ dựa cây thuốc phiện để đổi lấy gạo và muối ăn mà sống. Bọn họ cây thuốc phiện để thứ gì, chỉ thu hoạch chúng.
Loại “hoa màu lười biếng” thể sinh trưởng ở bất kì nơi nào núi, chỉ cần đốn phạt các loại cây khác, châm lửa khai hoang, cần gieo hạt giống, cần rẫy cỏ, bón phân, đến khi thu hoạch chỉ cần cắt lấy quả là thể giao cho chuyên thu mua.
Một mẫu khi thu hoạch thể bán gần một ngàn nguyên, tính là quá nhiều nhưng cũng quá ít.
Ông nội Lục Tiến mất sớm, trong nhà chỉ hai con Thái Ô sống nương tựa , lấy việc trồng trọt để kiếm tiền, cũng thể đưa già sức khỏe suy nhược xem bệnh.
Thái Ô là thanh niên sinh lớn lên núi lớn, mặc dù tiền, chỉ dựa núi rừng nhưng cũng thiếu cái ăn. Trồng hoa màu còn thời gian thường xuyên lên núi đốn củi săn bắn, mang một ít món ăn thôn dã về cho già bồi bổ sức khỏe.
Ngày đó, lúc lên núi săn bắn, tại một lùm cây mọc giữa bãi đất trống, thấy một cảnh tượng khiến nhíu mày.
Mê Truyện Dịch
Vài gã đàn ông hung ác mang theo vũ khí đang thương lượng thế nào với “món hàng” mặt đất . Mà “món hàng” là một cô gái trẻ gầy nhỏ, sắc mặt vàng như nến, một cô gái bệnh sắp chết.
Thái Ô chỉ vài phút hiểu rõ chuyện gì đang xảy . Cô gái lừa bán vì rót thuốc quá nhiều nên thần kinh tổn hại trở thành dáng vẻ ngu dại, cộng thêm quen khí hậu nên sinh bệnh, sắc mặt vàng vọt như nến, khi giao hàng nôn nên mua trả hàng tại chỗ.
Tất nhiên bọn buôn vô cùng tức giận, đang chuẩn đưa cô đến một làng chơi khác bán với giá thấp, dù đối với những kẻ thừa sức mà chỉ cần quá già là . Huống chi cô bé tuy bệnh đến ngớ ngẩn nhưng cơ thể vẫn non mịn. Đã bán giá cao thì gái trinh cũng chả .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/giao-uoc-voi-anh/chuong-51-giao-uoc-voi-anh.html.]
Trên , bọn buôn hứng lên sẽ bắt đầu giày vò món hàng hết đến khác, cô gái trẻ vốn đang bệnh tật đầy mấy thằng đàn ông thi chơi đùa gần hấp hối.
Đương nhiên bọn buôn sẽ tìm bác sĩ khám cho cô, chỉ cảm thấy vô cùng xui xẻo, đang tính tìm nơi chôn cô.
Thái Ô về phía cô gái, mặt cô tràn ngập vẻ c.h.ế.t chóc. Cô chân bọn buôn , nhúc nhích. Chỉ theo hướng Thái Ô mới thể thấy rõ đôi mắt mở hé của cô vẫn còn đang những bông hoa dại đang đong đưa cách đó xa. Toàn cô đều bẩn thỉu, chỉ đôi mắt là vẫn còn thuần khiết.
Cũng bởi vì ánh mắt của cô mà Thái Ô phía lùm cây can thiệp chuyện của bọn buôn hung tàn cảnh giác . Sau đó tiêu hết tiền tích góp mua cô bé trong tay bọn chúng. Lúc , chỉ nghĩ một cô gái với đôi mắt thuần khiết như nên c.h.ế.t như thế.
Trong lúc tất cả thôn dân đều cho rằng điên, mà ngay cả của cũng tức giận đến nỗi bò lên từ tấm ván gỗ giường, dùng roi trúc quất tới tấp. Mua về một cô gái bệnh tật trầm trọng, trong thôn đều nghĩ bà già bệnh tật sẽ còn hi vọng gì nữa.
Thái Ô cũng thể cứu cô , thầy thuốc, chỉ thể dùng một ít phương pháp cổ truyền trị bệnh cho cô. Mỗi ngày đều lên núi hái thuốc, nấu sẵn ấm thuốc cho cô gái uống hết. Cứ mà vài tháng cô gái trẻ vượt qua , chỉ là do bệnh nặng lâu ngày nên qua cô vẻ tiều tụy, xanh xao vàng vọt. về , cô gái trẻ khỏe lên từng ngày.
Thái Ô đắc ý với thành quả của , nghĩ đến khi cô gái khỏe hẳn sẽ bỏ chút tiền đưa cô về nhà, coi như là thành tâm nguyện của . mà cô gái thuốc tổn thương hệ thần kinh còn cách nào cứu chữa. Căn bản cô hề nhớ tên gì, nhà ở .
Cũng cô tỉnh táo , dùng ngón tay dính nước ghi lên mặt bàn một chữ “Lục”, đó Thái Ô đây là họ của cô nhưng nhiều hơn nữa thì cô nhớ .
Sau khi dưỡng bệnh, cô luôn chiếc ghế trúc cạnh lan can bằng gỗ, ngơ ngẩn về phía rừng rậm xa xa.
Mẹ của Thái Ô vô cùng tức giận vì con tiêu hết tiền tích góp để mua về một cô gái bệnh tật, nhưng khi Thái Ô ngoài việc thì bà lão nấu thuốc cho cô gái luôn yên lặng .