“Lục Tiến” nắm tay nhỏ nhắn của Sơ Vân chống lên n.g.ự.c , run rẩy gọi tên nữa.
“Ngoan lắm, đúng là như , gọi nữa nào.” Lục Tiến thở dài hôn lên cổ cô, hấp thụ hương thơm ngát tỏa từ da thịt cô, hôn thu hồi đôi tay vốn đang bắt lấy eo cô đó tiến trong quần lót.
Trong đêm tối, bên ngoài ngôi nhà nhỏ mưa bụi liên tục, tiếng mưa rơi tí tách. Trong phòng ngủ, một cô gái đang buộc gọi hết đến khác hai chữ Lục Tiến.
“Lục Tiến, Lục Tiến.”
“Lục Tiến”
Sơ Vân cảm thấy tất cả các giác quan của đều nhạy cảm đến cực điểm, cô thể thấy âm thanh những giọt mưa rơi phiến lá ngoài , thể thấy tiếng gió thổi xuyên qua rừng cây, thể thấy tiếng tim đập như sấm của .
Lục Tiến nửa khom quỳ cô, ngừng hôn lên môi cô. Tay cùng bộ phận phía của đang động tác gì đó theo quy luật cô cũng rõ lắm, thậm chí khó hiểu. Sau đó thứ gì đó nóng hổi cứng rắn chạm giữa hai chân cô, giống như một con quái thú đang xông tới.
Đầu óc cô nổ tung, lườm xuống xem đang gì.
Mê Truyện Dịch
“Ngoan nào, gọi thêm một nữa.” Cái trán đẫm mồ hôi của Lục Tiến chống lên trán cô, trong bóng tối động tác ngày càng nhanh, thở cũng ngày càng dồn dập.
“…” Cô chu môi nhưng kêu .
Hắn áp cô nhưng đang thở dốc, sự phóng đãng của cũng cho cô mềm yếu còn chút sức. Da thịt nóng hổi của cô run rẩy, cảm giác căng trướng quá điên cuồng đáng sợ.
Thấy cô gọi, một tay xông áo ngủ của cô một nữa vân vê hai nụ hoa.
“Lục Tiến, đừng…” cô nức nở kêu lên.
Lục Tiến cúi xuống ngậm lấy thật mạnh cánh môi cô, đó đầu lưỡi ngừng càn quét, bàn tay cũng ngừng tàn sát, tiếp đó là tiếng rên gợi cảm nam tính vang lên.
Lục Tiến như dính cô, cả ngừng rung động. Một lúc lâu mới phát một tiếng thật dài, thỏa mãn thở dài. Sau đó cúi xuống hôn cô nữa xoay sang một bên.
Sơ Vân ngơ ngẩn giường, nửa ngày mới run rẩy lên tiếng, “Anh… thể…” Vừa lên tiếng thì cô thấy hối hận, rõ ràng là lời chỉ trích nhưng vì giọng mềm yếu ngược trở thành lời hờn dỗi.
Quả nhiên, Lục Tiến khẽ nở nụ .
“Em giận dùng hết sức ?” Hắn tiện tay cởi chiếc quần lót dính đầy chất dịch nhờn trơn ướt, đó dậy xuống giường đến tủ tìm cái sạch sẽ , trong bóng tối, Sơ Vân thể thấy thể tráng kiện của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/giao-uoc-voi-anh/chuong-50-giao-uoc-voi-anh.html.]
“Không nha!” Cô đỏ mặt trả lời, giường khí phiêu đãng một hương vị kì lạ khiến cô cảm thấy mặt nóng đến nhỏ máu.
“Ngoan, chờ em lớn hơn một chút sẽ cho em ăn no bụng.” Lục Tiến giường, vươn tay kéo cô lòng, lười biếng .
Không còn cách nào khác, v.ú nuôi với còn nhỏ quá mà sinh con sẽ , chỉ thể nhịn nhịn.
Sơ Vân hổ gì, giãy giụa cho ôm.
“ cứng lên đây.” Lục Tiến ôm lấy cô từ phía .
Sơ Vân cảm thấy thứ to lớn nào đó m.ô.n.g bắt đầu nóng hổi căng to lên.
“Đừng, đừng đây nữa.” cô lập tức cứng đờ.
“Nó thấy em thì căng lên , bây giờ?” Lục Tiến mập mờ khẽ bên tai cô, chậm rãi vuốt ve bàn tay nhỏ nhắn của cô.
“, chúng chuyện phiếm , chúng chuyện khác mà!” Sơ Vân dám rút tay về, chỉ thể nghĩ cách dời sự chú ý của .
“Nói chuyện gì?” Nhìn dáng vẻ khẩn trương của cô, khẽ xòa, từ từ sờ soạng từ cánh tay của cô trở lên.
“Tùy, cái gì cũng , về ?” Cô cố gắng khống chế nhịp thở của .
“Em hỏi cái gì?” là g.i.ế.c mà, vốn chỉ định dọa cô thôi nhưng sờ đến cánh tay non mịm của cô nhịn .
“Toàn bộ, bộ của .” Sơ Vân cắn môi, dùng tay đè chặt bàn tay sờ lên đầu vai mượt mà của .
Lục Tiến dừng , đó nhẹ nhàng thu tay , chậm rãi xoay cô gái trong lồng n.g.ự.c , mặt đối mặt với .
“Vì tất cả của ?” Hắn cúi đầu tì cằm lên đỉnh đầu cô.
“Không… .” mặt Sơ Vân dán n.g.ự.c , hương vị dễ chịu của ngừng truyền đến cho cô tự chủ mà lắp.
Lục Tiến nâng mặt cô lên, trong bóng tối, đôi đồng tử quỷ mị của đảo qua gương mặt nhỏ nhắn của cô từng chút từng chút một.
Một lúc , dậy từ giường dựa lưng ván gỗ, ôm cả cô đang cuộn trong chăn trong lòng, đó màn mưa bụi mờ mịt ngoài cửa sổ, nhàn nhạt lên tiếng, “Mẹ là do ba dùng bộ tiền tích góp mua về.”