Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Giao Ước Với Anh - Chương 42: Giao Ước Với Anh

Cập nhật lúc: 2025-07-10 07:49:14
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Vú, cháu giống của ?” Sơ Vân đầu lẳng lặng bà.

“Không, .” v.ú nuôi khẽ lắc đầu.

“Cái giống.” bà khoa chân múa tay nghiêm mặt, dùng tiếng phổ thông cứng ngắc trả lời. Nhìn bếp lò còn đang đốt củi, gương mặt đen gầy gò của bà vẻ như đang nhớ , “ hai khá giống , đều là phương khác tới.” Vú nuôi gương mặt xinh xắn của cô, vẻ giật . Thật sự giống, đều nụ ngọt ngào, còn hơn cả hoa trong núi, qua là nên thuộc về nơi .

“Bà là do ba của A Tiến mua về.” v.ú nuôi thì thào . Sau đó thấy cô trừng mắt mới giật hồn, nhiều lời.

“Mua về?” Sơ Vân sửng sôt.

“Cháu gái chớ hỏi nữa, nếu A Tiến đồng ý thì v.ú sẽ cho cháu , aizz, nghiệp chướng mà.” Vú nuôi khẽ thở dài, cầm lấy chiếc váy trắng của Sơ Vân, cẩn thận nhặt mấy cộng cỏ dính đó.

Lại là như thế

Sơ Vân kinh ngạc v.ú nuôi cúi đầu chịu , ngu ngơ một lúc.

Sau khi trở về từ chỗ nấm mồ, Sơ Vân còn trông thấy vẻ mặt cô đơn đó của Lục Tiến nữa. Lúc trở căn nhà trúc, khôi phục dáng vẻ ngày thường, ngược Sơ Vân khi cùng trở về từ biển hoa thì đôi mắt thể khống chế sóng triều. Cô cũng gì cái vì như , lẽ là vì thần sắc trong ánh mắt hăn quá thê lương.

Đến tối, cô Lục Tiến ép buộc mật giường nửa ngày, từng nụ hôn nhẹ nhàng, chiếc lưỡi phách đạo hôn nhập chỗ sâu nhất trong khoang miệng cô. Đến khi cô thể chịu nổi nữa, dùng sức vùi đầu dán lồng n.g.ự.c run rẩy thở dốc, mới cúi đầu nỉ non thở dài bên tai cô, “Bảo bối , em hãy sinh con cho , em sinh con cho .”

Sơ Vân chôn mặt trong n.g.ự.c , hôn đến xụi lơ ý thức mơ hồ nữa, cũng trông thấy vẻ lo sợ yên cùng áy náy tràn ngập trong đáy mắt cô.

Hắn cứu cô, cho cô rơi xuống địa ngục bi thảm. Hắn đối với cô, đến bây giờ cũng từng chính thức đụng cô. mà, cô thật sự thể vĩnh viễn ở đây. Cô nhớ nhà, cô về nhà.

***

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/giao-uoc-voi-anh/chuong-42-giao-uoc-voi-anh.html.]

“Cháu gái , cháu chớ đụng , để đấy cho vú.” Trong nhà trúc, v.ú nuôi sốt ruột đến dành lấy đống quần áo bẩn trong tay Sơ Vân.

“Vú, cháu với vú.” Sơ Vân cầm quần áo bỏ giỏ trúc, đoạt lấy giỏ v.ú giật lấy đó.

“Vú cháu ở trong nhà mãi cũng buồn, cho cháu với v.ú mà.” Cô lôi kéo cánh tay v.ú nuôi nũng nịu cầu khẩn.

Lúc Tiến ăm cơm trưa xong thì lái xe mất cũng mang cô theo. Hắn thăm một trong những ông già dạy dỗ còn sót , đó dặn cô chạy lung tung mà ở nhà ngoan ngoãn đợi .

mà cô chỉ theo chân v.ú giặt quần áo thôi, hẳn là nhỉ?

Mê Truyện Dịch

Bà v.ú cô lay đến choáng váng, càng chịu ánh mắt rưng rưng đầy khát vọng của cô gái, cuối cùng đành gật đầu đồng ý. Vú nuôi giật lấy cái giỏ, đặt lên đầu đó dẫn theo Sơ Vân đến một dòng suối nhỏ trong thôn. Mà mấy bé trai đang vác s.ú.n.g chơi đùa gần ngôi nhà trúc trông thấy hai ngoài cũng hi hi ha ha đuổi theo phía hai .

Sơ Vân học theo dáng vẻ của Lục Tiến đưa kẹo cho mấy đứa trẻ nhưng bọn trẻ cũng chỉ từ xa chứ dám đến cầm. Đến khi đứa bé lớn nhất vẫy vẫy tay thì vài đứa trẻ còn mới ngại ngùng gần Sơ Vân, dùng sức lau đôi tay bẩn vô cùng quần áo mới nhận lấy kẹo từ tay cô. Sơ Vân nhịn mỉm , lượt đưa kẹo tò mò đứa trẻ dẫn đầu, nhất là khẩu s.ú.n.g AK lưng thằng bé khiến thôi cũng thấy rợn .

Vú nuôi cho là cô đang sợ nên vỗ vỗ tay cô, chỉ bé cao cao dẫn đầu gầy teo với Sơ Vân, “Đừng sợ, nó là cháu của vú, Nham Đương.”

Cậu bé xa xa Sơ Vân , lộ hàm răng trắng.

Trước cửa thôn là những cây ngô, cây ngô trổ bông, tua tủa những dây tua hoặc đỏ hoặc trắng, giữa hai bên đồng ruộng tận dụng để trồng một ít cây đậu, vài ông già đang loay hoay dọn cỏ cho đồng ruộng.

Đến khi hai đến bên bờ sông nhỏ thì nhiều cô gái đang xổm giặt quần áo, thấy hai tới mấy phụ nữ chào hỏi vúi nuôi đó bắt đầu tò mò Sơ Vân.

Sơ Vân kinh ngạc tự nhiên theo v.ú nuôi xổm xuống bờ sông, học khác giúp v.ú giặt quần áo. Vú vội vàng đoạt lấy quần áo trong tay cô, bàn tay nhỏ nhắn của cô ngừng lắc đầu khoát tay. Cuối cùng đẩy Sơ Vân sang một bên cho cô cử động, Sơ Vân chỉ thể ngoan ngoãn một tảng đá.

Loading...