Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Giao Ước Với Anh - Chương 41: Giao Ước Với Anh

Cập nhật lúc: 2025-07-10 07:49:12
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lục Tiến qua cô, vươn tay kéo chén của cô qua, ào ào vài ngụm ăn hết phần thừa trong chén của cô, đó đưa nước nóng còn trong chén cho cô, ý bảo cô uống một chút. Khuôn mặt trắng nõn của Sơ Vân phút chốc đỏ ửng. Cái , thật sự là quá mật. ánh soi mói của , cô dám từ chối, chỉ bưng chén lên uống vài ngụm nước.

Tâm tình Lục Tiến cũng hơn một chút, khóe miệng mang theo nụ nhạt giống như bình thường. Ăn sáng xong, nhận từ v.ú nuôi một chiếc giỏ trúc phủ một cái khăn trắng lên, đó nắm tay Sơ Vân khỏi cửa.

“Đi ?” Sau khi qua hai con đường đá, hai lên núi, con đường núi dốc hẹp gập ghềnh, mặc váy dài thật sự khó , một tay Sơ Vân nhấc váy lên chú ý chân , nhịn lên tiếng hỏi .

“Đi gặp nhà của .” Lục Tiến phóng lên một tảng đá lớn đó đưa tay nâng cô lên.

“Hả?” Sơ Vân mở to mắt .

“Nhìn đường” Lục Tiến dắt tay cô tiếp. Sơ Vân nén kinh ngạc, vội vã đuổi theo.

Sau khi qua khu rừng rậm rạp, tầm mắt trở nên khoáng đạt, gió nhẹ lướt qua mang đến hương hoa nhàn nhạt.

Mê Truyện Dịch

Sau khi Lục Tiến nắm tay cô qua khe núi, Sơ Vân cảnh tượng mắt cho kinh ngạc la lên, “Đẹp quá!”

Hoa dại mọc khắp đồi núi tự nhiên nối tiếp , theo gió chập chờn, cứ như xâm nhập tầm mắt cô. Đỏ, vàng, tím, như thơ như vẽ cho hoa mắt mê đắm. Cô nhịn thả tay Lục Tiến , xách váy lên chạy lên sườn núi, về phía biển hoa.

“Thật là ! Thật sự quá !” Mặt trời lên chiếu ánh vàng rực cả một biển hoa, gì sánh nổi.

Lúc chạy dây buộc tóc rơi xuống, mái tóc dài gió nhẹ nhàng nâng lên, cô nhịn mở rộng hai tay, nhắm mắt hít một thật sâu khí mang theo hương hoa tươi mát.

Lục Tiến mỉm , đến triền núi, quỳ gối xuống một mỏm núi nhỏ, ánh mặt trời chiếu lên mặt , vô cùng điển trai, đưa tay ngăn trở ánh sáng, nheo mắt cô gái đang nhắm mắt hít thở phía .

Trong biển hoa, cô gái mặc váy trắng như đang tắm gội bằng ánh nắng màu vàng kim, kinh hãi than lên thiên nhiên thật kì diệu. Cô gì, ánh mắt khác nở một nụ mừng rỡ mới là hình ảnh nhất.

Một lúc , Sơ Vân hồn từ trong sự kinh ngạc. Quay đầu bốn phía, thấy Lục Tiến đang triền núi đợi cô, cô bất an mấp máy miệng, cẩn thận xách váy đến gần .

“Xin , chỉ…” Cô khẽ xin , nhất thời ham vui nên cho đợi đến mất kiên nhẫn ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/giao-uoc-voi-anh/chuong-41-giao-uoc-voi-anh.html.]

Lục Tiến gì, chỉ duỗi bàn tay về phía cô gái đôi gò má ửng hồng, đôi mắt ướt át của cô nháy nháy, tiến lên một bước đặt bàn tay nhỏ bé của tay . Bàn tay to lớn nắm lấy, bao quanh đôi tay ngọc của cô, kéo cô xuống cạnh .

“Ở đây ?” Hắn lẳng lặng cô.

“Ừm” Cô vui vẻ thoải mái biển hoa, chút do dự gật đầu.

Lục Tiến mỉm , cùng cô về phía biển hoa. Nửa ngày , buông cô , dậy.

“Ơ, còn nữa ?” Sơ Vân cũng dậy theo.

“Không cần, đến .” Lục Tiến khẽ lắc đầu, cầm giỏ trúc v.ú nuôi chuẩn lên.

“Ơ?” Sơ Vân sửng sốt, gặp nhà cùa ?

“Ba, con về.” Lục Tiến lấy từ trong giỏ hai cái chén, đặt gò núi cách hai xa, đó chậm rãi đặt điểm tâm trong giỏ lên.

“Lão già thối, con về.” đến gò núi thứ ba, lấy một bình rượu đế từ giỏ trúc , mở nắp bình rót đầy ba chung rượu, đó đặt lên sườn núi.

“Lão nghiện thuốc, con về.” mang giỏ đến gò núi thứ tư, lấy một bao t.h.u.ố.c lá , đó một vài điếu trong bao , dùng bật lửa đốt ba điếu thuốc thơm, đặt từng cây lên phiến đá nhỏ sườn núi.

Cuối cùng, lùi về vài bước, lẳng lặng về sườn núi phủ đầy hoa dại xanh .

Bàn tay nhấc váy của Sơ Vân thoáng cái buông lỏng . Cô về phía Lục Tiến đang lẳng lặng về mấy nầm mồ phía , sắc mặt lạnh lùng nhưng mang theo một vẻ cô đơn nên lời, nước mắt rơi xuống, chảy đầy mặt.

“Vú , vì nhà của như thế?” Thân thể cô ngâm trong nước ấm trong thùng tắm, hai tay ôm đầu gối tựa thùng. Hàng lông mi dài hạ xuống, ánh mắt dán những gợn nước trong thùng, khóe mắt đỏ ửng, kinh ngạc hỏi nhỏ.

Bên ngoài v.ú nuôi chậm rãi dùng gáo rót nước ấm thùng. Sau khi thấy cô hỏi , tay cầm gáo của bà dừng một chút.

Nửa ngày , bà thở dài một , đổ hết chỗ nước đó chậm rãi xuống chiếc ghế trúc bên cạnh thùng.

Loading...