Lục Tiến cách để con mèo nhỏ thích nghi với cảnh nhưng quên mất thể của cô mảnh mai. Khí hậu ở đây ẩm ướt mà dân bản xứ bất kể nam nữ đều tắm gội bằng nước lạnh.
Sau khi ăn cơm xong v.ú sẽ mang chậu gỗ chuyên dùng cho cô tắm rửa đặt dòng nước suối, mà căn bản Sơ Vân cũng dám yêu cầu gì nên chỉ cắn răng tắm rửa gội đầu bằng nước suối lạnh buốt. Hậu quả chính là thể mảnh mai của cô khi tắm rửa xong sang ngày hôm sinh bệnh.
Mê Truyện Dịch
Lúc sờ cái trán nóng hổi của cô thì Lục Tiến tức giận đến nỗi đá cái bàn gỗ bên cạnh gãy tan tành! Dáng vẻ lúc nổi giận dọa v.ú nuôi đang ngây trong góc nhà sợ c.h.ế.t khiếp!
Sơ Vân cũng sợ hãi nhưng thấy sắc mặt trắng bệch của v.ú nuôi nên cô cố lấy dũng khí kéo kéo cánh tay Lục Tiến, đó cô bế lên chạy như gió lên lầu hai nhét chăn bông.
“Xin …” Sơ Vân ngoi lên từ chiếc chăn bông thật dày, uống viên thuốc Lục Tiến đưa nhấp mấy ngụm nước ấm từ tay , đó ngẩng đầu lên cẩn thận lời xin với Lục Tiến. Toàn cô lúc nóng lúc lạnh, mũi nghẹt cứng, mắt cũng nhức, dùng ánh mắt rưng rưng trông đáng thương.
Lục Tiến đặt cái ly lên bàn, nhét cô chăn đó trở ghế cô chút cảm xúc.
Nửa ngày cô gái trong chăn bông lạnh run. Lục Tiến nhíu mày dậy, xốc chăn lên chui .
Cô lạnh đến nỗi hàm răng đánh nên kịp phản ứng ôm chặt bằng một vòng ôm rộng lớn, tựa lồng n.g.ự.c ấm áp. Một đôi cánh tay rắn chắc vòng qua eo cô, khuôn mặt cô dán lên lồng n.g.ự.c , mũi tràn đầy hương vị của . Thật là ấm! Sơ Vân kìm càng nhích gần nguồn nhiệt hơn.
“Đừng động đậy nữa.” cánh tay Lục Tiến dùng sức siết lấy cô gái trong lòng, cho cô vặn vẹo.
Thân thể mềm mại của cô vặn chống nơi cứng rắn của , thứ đang ngủ say thấy hương vị ngọt ngào nên bắt đầu hưng phấn. Cánh tay Lục Tiến như đang trừng phạt mà siết chặt , cô mà cử động nữa sẽ khách khí, bất kể cô đang bệnh .
Sơ Vân tựa đầu lồng n.g.ự.c , cái miệng nhỏ nhắn thở phì phò. Người thật là nóng, nóng hôi hổi khiến cô thấy buồn ngủ.
“Ngủ ” Vẻ mặt Lục Tiến bình tĩnh khuôn mặt dần trở nên hồng nhuận của cô, bỗng nhúc nhích để cho thứ đang sưng lên ở giữa háng rời xa thể mềm mại của cô, đó cúi đặt một nụ hôn trấn an lên trán cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/giao-uoc-voi-anh/chuong-39-giao-uoc-voi-anh.html.]
“Bị bệnh như dẫn em gặp ba đây?” Nhìn dáng vẻ ngủ say của cô, than nhẹ.
Ngày hôm , Sơ Vân đang sốt như cũ Lục Tiến bắt uống hết chén thuốc đen sì nhưng cũng đắng do v.ú nuôi nấu nhanh chóng hạ sốt. Mà từ khi nào Lục Tiến cho mang tới một cái thùng gỗ thật lớn.
Đến tối, v.ú nấu một nồi nước ấm rót thùng gỗ đó thêm một chút nước lạnh để Sơ Vân tắm rửa. Có ở bên nên cô cũng quen nhưng cô bệnh dậy, còn thấy mềm nhũn, ngâm trong nước nóng cử động, thật sự tiếc từ chối mệnh lệnh của Lục Tiến bảo v.ú nuôi gội đầu cho cô.
“Tóc của cháu thật là dày.” Vú nuôi chiếc ghế trúc ngoài thùng tắm, dùng những ngón tay phủ kín bởi những vết chai sần nhẹ nhàng giúp cô gội mái tóc mềm mại đen nhánh. Hơi nóng bốc lên, cô gái hai má đỏ ửng trong thùng tắm nước hun nóng càng thêm yêu kiều hồng nhuận, v.ú nuôi dùng nước dội bọt những sợi tóc chuyện.
Sơ Vân hiểu gì, chỉ đầu hé miệng với bà. Hai tay của v.ú nuôi lập tức ngừng , kinh ngạc dung nhan của thiếu nữ , khuôn mặt già nua hiện lên một vẻ hoảng hốt.
“Vú ?” Vì thấy tiếng nước xối nên Sơ Vân khó hiểu đầu bà.
“À, thế?” Vú nuôi phục hồi tinh thần, cuống quýt tiếp tục dùng gáo nước gội đầu cho cô.
“Vú , trông cháu giống ai đó ạ?” Sơ Vân nghi hoặc hỏi. Đây là thứ hai cô trông thấy biểu lộ như gương mặt của bà .
Vú gì, yên lặng gội sạch mái tóc đen dài cho cô, đó cầm lấy chiếc khăn mềm mại từng chút một lau khô tóc cho cô. Lau xong dùng một cái khăn khác quấn tóc cho cô.
Thấy vẻ nghi hoặc của Sơ Vân, gương mặt đen gầy gò của bà hiện lên một nụ , “Cháu gái hãy sống thật với A Tiến, lời một chút.” Bà từ ái sờ lên mái tóc của cô đó xoay thu dọn mấy thứ mặt đất khỏi phòng tắm.
Câu Sơ Vân hiểu . Cô ngẩn một lúc hạ rèm mi xuống, cắn môi thu trong làn nước ấm áp.