Có một cô gái khi bán vẫn còn là xử nữ, bọn buôn ngừi bán qua biên giới chuyển đến qua ông chủ của một kĩ viện. Đêm đó cô gái kĩ viện giá cao bán cho khách phá , đó mỗi ngày đều tiếp mấy mươi lượt khách, tận lực tiếp khách còn ngừng đánh đập, hành hạ và sảy thai, ở trong tầng hầm vĩnh viễn đều là bóng tối, chỉ khi tiếp khách mới thể thấy ánh mặt trời.
Khi cô gái cảnh sát cứu lây nhiễm bệnh nghiêm trọng qua đường t.ì.n.h d.ụ.c và bệnh phong thấp. Mà theo ghi chép, cô gái vẫn tới 18 tuổi cho cảnh sát nếu như bọn họ đến thì về cô sẽ ông chủ kĩ viện bán trao tay bọn chợ đêm hoặc ném ở đầu đường chờ chết. Mà đó chỉ là một phần trong những cảnh tượng bi thảm của những cô gái bán mà thôi.
Mê Truyện Dịch
“Không…” Mẹ Thẩm run rẩy khẽ la lên một tiếng!
Không , mấy cô gái trong bệnh viện là con gái của bà!
Bà gặp vài cô gái hành hạ còn hình dạng, gầy gó như quỷ, bên tản mùi tanh tưởi nồng đậm, từ vành tai đến ngón tay đều còn trọn vẹn, khi tiếp khách những tên khách biến thái cắn mất!
Sơ Vân của bà thể rơi cảnh bi thảm như ?!
“ , mấy nhất định là con gái của .” Mẹ Thẩm hít một thật sâu, dùng khăn lau khóe mắt.
“ chờ tin của , hy vọng sẽ cho thất vọng.” Mẹ Thẩm cất khăn túi xách, khẽ nâng cằm lên kiên trì giữ dáng vẻ lạnh lùng .
Chu Cảnh Diệu trầm mặc chiếc ghế xoay trong văn phòng, bắt tay lật xem những chồng hồ sơ dày cộm.
Lần chuyên án “8.19” phá hủy tập đoàn buôn trong nước lớn nhất từ tới nay, ba ngày đầu tổ chức là “ Trần” bắt về quy án, đến giờ tổ hành động bắt gần 300 tối tượng nghi ngờ, giải cứu tộng cộng 187 thiếu nữ bán. Chuyện còn chính là hợp tác với cảnh sát quốc tế tìm hiểu nguồn gốc, giải cứu các cô gái đưa sang biên giới về. Lật hồ sơ đến cuối cùng, tấm ảnh thiếu nữ kẹp ở trang cuối hiện . Góc tấm ảnh ghi tên cô gái mất tích: Thẩm Sơ Vân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/giao-uoc-voi-anh/chuong-38-giao-uoc-voi-anh.html.]
Nhóm buôn cuối cùng chặn ở biên giới cũng cô bé . Mà căn cứ theo lời khai của bọn buôn thì cô và cô bé tên Chu Huyên đưa cùng , bán sang thế giới thần bí bên biên giới, cái nơi mà ai quản lí, cái nơi mà khói thuốc s.ú.n.g tràn ngập núi rừng, cái nơi luật pháp, nhân quyền, một vùng đất hỗn loạn lộn xộn.
Cảnh sát ba nước căn bản bất lực đối với nơi đó, dù cho hướng của các cô thì cảnh sát cũng cách nào giải cứu các cô. Trên cơ bản, hai cô gái khó thể trở về.
Chủ Cảnh Diệu nhíu mày thiếu nữ xinh trong tấm ảnh, tâm trạng chút nặng nề. Không tại hề cảm giác vui sướng vì phá hủy thành công tập đoàn phạm tội . Điếu t.h.u.ố.c lá trong tay cháy hết, bụi thuốc rơi xuống, Chu Cảnh Diệu ném mảnh thuốc phỏng ngón tay xuống. Lúc mới phát hiện ngẩn tấm hình một lúc, “Haizzz” khẽ thở dài, cất tấm ảnh ngăn kéo.
Thẩm Sơ Vân, hy vọng mệnh của em sẽ đỡ hơn những cô gái ngoài .
***
Lục Tiến chút cảm xúc bóng dáng nhỏ bé đang đắp chăn giường, lông mày của nhăn dường như thể kẹp c.h.ế.t một con ruồi. Cô gái của bệnh.
Tối hôm hai binh sĩ mặc quân trang lái một cỗ Pieca chuyển mười mấy thùng giấy tới căn nhà trúc, còn nhanh chóng quét dọn căn nhà. Trong thùng cái gì cũng , ngoại trừ thức ăn nước uống thì đại bộ phận những cái khác đều là đồ dùng phụ nữ. Quần áo, váy giày, bít tất và cả nội y, mấy bộ đồ dùng bằng da nhập khẩu, thậm chí còn mấy thứ chuyên để cho con gái g.i.ế.c thời gian.
Lục Tiến cũng giúp đỡ, chỉ để Sơ Vân từ từ thu dọn mấy thùng giấy của . Ngày hôm , căn nhà trúc chào đón một bảo mẫu hơn năm mươi tuổi.
Lúc bà thấy một cô gái nhà trúc thì rõ ràng giật sửng sốt, như đang nhớ cái gì đó nhưng nhanh chóng khôi phục tinh thần đến chắp tay n.g.ự.c chào hai , đó bếp nấu cơm.
Tay nghề của v.ú , những thứ rau khô thịt muối bình thường cũng thể nấu thành món ngon. Đêm đó Lục Tiến thấy Sơ Vân ăn bữa cơm ngon lành cũng hết sức hào hứng, dùng thứ tiếng mà Sơ Vân hiểu vài câu với vú, v.ú kích động ngừng hành lễ với Sơ Vân khiến cho cô đỏ mặt , vô cùng hổ.