Sơ Vân nhắm chặt mắt, dám mở. Khi tiếng bước chân ngày càng xa, cô mới mở mắt, chậm rãi quanh.
Không gian nhỏ chỉ một, hai mét vuông, ngoài cô còn ba cô gái khác chen chúc dựa khắp chỗ. Một cô bé hơn mười tuổi chôn mặt xuống, khiến Sơ Vân kinh hãi, răng run rẩy.
Dù đơn thuần, cô và những cô bé bắt cóc, sẽ đưa . Cơ thể run rẩy ngừng.
“Tỉnh táo, tỉnh táo, nhất định sẽ cách.” Cô tự trong run rẩy.
“Cứt thật! Thở lâu thế chứ tắt ! Không xong !” Tiếng chửi rủa bên ngoài thùng xe.
“Chuyện chúng ! Kiểm tra nghiêm ngặt thế thể gây chú ý, mở thì chết!” Gã thấp bé lầm bầm.
“Cho chúng uống nước , đừng dùng phễu nữa!” Gã trung niên kiên nhẫn phất tay.
“Biết ! Còn ngủ hết, đại ca, bây giờ đây?” Gã thấp bé l.i.ế.m miệng hỏi về cô gái mất mạng.
“Đợi chút tìm chỗ chôn, vùi thật sâu.”
“Aizz, thiếu một đứa mất một khoản tiền lớn!” Gã trung niên tiếc nuối.
“Đại ca, bán thì cho tụi em chơi một trận ?” Gã thấp bé ngắm cô gái xé áo, tiếc nuối.
“Bỏ thói ! Người c.h.ế.t mà mày còn thích ?”
“Còn ấm đó! Chưa đông cứng!” Gã thấp bé phấn khích nắm tay cô gái buông .
“Mẹ mày, lái xe sát tao cho chơi, gọn gàng!” Gã trung niên lắc đầu, nhảy xuống xe, dặn dò.
“Phải gọn! Không để dấu vết!”
“Cảm ơn đại ca!” Ba gã hì hì gật đầu, lên xe đóng cửa.
Gã trung niên lái xe rừng vắng. Xe dừng, ba gã mở cửa xe, nhanh như khỉ vạch váy cô gái c.h.ế.t lên.
“Hì hì, thở nhưng gương mặt mà cứng !”
(Cảm thông editor bỏ đoạn quá đen tối)
Cô gần cửa, cố mấp mé khe hở, thấy cảnh tượng như địa ngục: thiếu nữ c.h.ế.t vẫn chúng cưỡng hiếp, thể trắng nõn tàn phá như đóa hoa vụn vỡ rơi xuống đất.
Nước mắt Sơ Vân tuôn rơi, sợ hãi khiến run rẩy, nhưng cô chỉ dám cắn môi phát tiếng.
Lát , những gã đàn ông rời khỏi thể cô gái, mặt đất đầy những bao dùng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/giao-uoc-voi-anh/chuong-3-giao-uoc-voi-anh.html.]
Gã thấp bé kéo quần lên, mở cửa khoang , dò xét ngoài cửa gật đầu với đồng bọn. Một gã say đắm, mặt mày l.i.ế.m láp dư vị miệng. Gã khác dí đầu mắng: “Không tương lai! Lần đứa nào c.h.ế.t tiếp cứ để mày chơi!”
Gã mắng khà khà, lí nhí: “Chỉ là từng chạm cô gái thế .”
Gã thấp bé hì hì: “Những cô do mụ Long chọn, cực phẩm, bán giá cao! Không c.h.ế.t thì đại ca cho đụng.”
Mê Truyện Dịch
“Được , kéo nó xuống, tranh thủ ai mang chôn.” Gã thấp bé lệnh.
Hai gã lấy chăn bẩn quấn cô c.h.ế.t kéo xuống xe, nhanh chóng rừng. Sơ Vân theo qua khe cửa, chỉ thấy rừng tối mịt rõ gì nữa.
Chiếc chăn bẩn lộ một cánh tay trắng, nước mắt cô rơi theo. Từng là nhiều bạn nam yêu thích, thầy cô quý mến, giờ bắt cóc hủy hoại, thậm chí c.h.ế.t lặng lẽ, che đậy lớp bụi bẩn và rơm rạ.
“Em sẽ nhớ chị, nếu cơ hội, em nhất định sẽ tìm, để chị chôn vùi oan uổng.”
Cố theo khỏi khe cửa, cô nghiến răng lê trở chỗ , nhắm mắt .
Có lên xe, đến cửa nhỏ. Tim cô đập thình thịch, cố cắn đầu lưỡi để kiềm chế thở hỗn loạn.
“Rầm…” Khóa sắt kéo, gã thấp bé chui cửa nhỏ. Không gian nhỏ, bốn cô gái vẫn giữ tư thế, thở đều.
Gã cầm bình nước khoáng mở nắp, rót nước dốc miệng từng cô gái, thuần thục giúp họ nuốt từng ngụm. Đến lượt Sơ Vân, gã giữ cô dựa , tóm cằm, rót nước miệng nâng đầu bịt mũi cô. Cô mềm nhũn, vô thức nuốt hết.
Gã hài lòng để cô xuống, vân vê bộ n.g.ự.c non mềm l.i.ế.m môi, chui khỏi cửa.
“Két két” tiếng đóng cửa, khóa cửa ngoài.
Gã ngoài kéo lồng sắt gia cầm chắn cửa, bên trong chỉ còn những chiếc lồng xếp chỉnh tề, sàn đầy thức ăn, phân và nước tiểu, ai ngờ bên là những cô gái tẩm thuốc mê.
Ngay khi cửa xe đóng , Sơ Vân bắt đầu nôn liên tục, cuộn sàn, đưa tay nhét ngón tay cổ họng.
“Ọe!” Có cô nôn dịch đắng cùng vị thuốc, khó chịu đến chảy nước mắt, nghiêng đầu nôn hết xuống đám rơm.
Khi còn nôn nữa, cô rút tay, thở gấp đầy nước mắt. Xe nhanh chóng nổ máy, lắc lư rời khỏi rừng, chạy đường lớn.
Dù nôn phần lớn thuốc mê, đầu óc cô vẫn mơ mơ màng màng. Các cô gái khác vì thuốc mê vẫn ngủ say.
Chiếc xe tải lớn, bên ngoài giống xe vận chuyển gia cầm, đang dần tiến về thành phố gần đó.
Rạng sáng, một chiếc xe tải cũ màu xanh chầm chậm chạy thành phố K.
Nhân viên trạm thu phí thoáng qua đàn ông ở ghế lái gương mặt thật thà, gã đàn ông bởi vì lái xe đường dài mà vẻ mệt mỏi, mắt gã thấp bé ở ghế phó lái cũng nổi lên tơ máu, phía còn hai đàn ông mặc quần áo lao động, thỉnh thoảng ngáy một tiếng.