“ dẫn đường của , theo kịp là chuyện của các .” Lục Tiến lên tiếng ngắt lời gã, giọng điệu trào phúng.
“Vốn cũng giao tình gì, khi sang đến bên thì giao dịch cũng xong, cũng còn bất kì quan hệ nào nữa.” Hắn nhíu mày lạnh lùng . Chỉ là sang đến bên những kẻ sẽ hối hận vì nhờ dẫn đường đấy chứ?
Gã trung niên tảng đá chằm chằm , một lời, ánh mắt của gã thấp bé hung ác đến mức khoét cho Lục Tiến m.á.u me đầm đìa. Một lúc gã trung niên mới khẽ gật đầu “Đi thôi.”
Mỗi mang một suy nghĩ khác rời khỏi hang động vài phút thì trời cũng tối sầm , cũng gần đến mà hoàng hôn mà là vì mảng trời thể tới đang mây đen kéo tới che lấp.
“Đi nhanh lên!” Lục Tiến nhíu mày sắc trời âm u, đột nhiên dắt lấy tay Sơ Vân chạy gấp trong rừng, đương nhiên mấy phía một bước cũng dám rời.
Mấy phút trong rừng đột nhiên nổi lên một trận gió lớn, mây bầu trời cuồng truyền đến một tiếng sấm rền, những hạt mưa thưa thớt như những hạt băng nhỏ bắt đầu rơi xuống lá cây, phát tiếng rào rào.
Sơ Vân chỉ cảm thấy mỗi chỗ mưa đá xuyên qua lá cây đánh đều run lên, cô chạy tháo mũ xuống ném cho cô bé đang co ro chạy theo lưng, Lục Tiến nhíu mày cô một cái nhanh chóng tháo mũ của xuống đội lên cho Sơ Vân.
Mưa bắt đầu dày đặc, chỉ chốc lát con đường chân biến thành con đường bùn nước, ngoại trừ Lục Tiến còn thể dẫn theo một quẹo trái quẹo trong cánh rừng thì phía đều mờ mịt đuổi theo từng bước một.
Đi khỏi đoạn rừng , đất trống phủ đầy hoa cỏ xanh tươi phía dần dần bởi vì cơn mưa mà biến thành một ao nước, thảm cỏ mưa đánh rạp xuống một bên.
Hai bên bãi cỏ là hai hàng cây tùng thâm thấp, một bên cành lá tươi còn bên trụi lủi, dường như bất kì nhánh cây nào, Lục Tiến lắc lắc nước mưa chảy từ tóc xuống trán, dùng sức vuốt mặt một cái, một khắc cũng ngừng dắt theo Sơ Vân chạy dọc theo chỗ cành lá.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/giao-uoc-voi-anh/chuong-23-giao-uoc-voi-anh.html.]
Tuy Sơ Vân giờ phút mấy bọn họ nguy hiểm bao nhiêu nhưng cô chạy theo Lục Tiến an thoát khỏi cánh rừng rậm là lựa chọn duy nhất, vì cô hề do dự chạy , bàn tay nhỏ bé nắm chặt cũng bất chấp siết chặt lấy tay .
“Tiểu Huyên chạy nhanh lên!” Sơ Vân duỗi tay dắt theo cô bé phía lưng.
Một gã đàn ông sốt ruột chạy thật nhanh, đột nhiên chân mềm nhũn, dường như mặt đất chân lắm, cả gã nghiêng ngả thoáng chìm mặt đất xôm xốp! Bãi cỏ vốn xanh mơn mởn ngấm nước mưa biến thành một đầm lầy!
“Cứu mạng!” Gã đàn ông vốn còn định thần kinh hoảng kêu lên thảm thiết! Hai tay vùng vẫy trở chỗ lúc nãy nhưng gã càng giãy giụa càng chìm xuống, chỉ cảm thấy bốn phía đều là bùn nhão, căn bản bất kì cái gì để bám leo lên! Hai gã phía kéo gã lên nhưng lúc cả đất trống đều mưa bao phủ, liếc giống như một biển nước, ai mà dám trở chứ?
Sống c.h.ế.t mong manh, hai gã phía dám , chỉ theo sát cô bé chạy về phía cây đại thụ!
Mê Truyện Dịch
“Đại ca! Đại ca cứu em!” gã đàn ông sa vũng bùn hoảng sợ tuyệt vọng giơ hai tay lên gào thét nhưng gian tăm tối tựa như một con quỷ từ lòng đất mang tên “Quả Báo” nuốt lấy hai chân gã cho gã ngừng chìm xuống, nước bùn hề khách sáo bao phủ lấy ngực, bụng, cổ, miệng gã, đó hai lỗ mũi của gã phun hai vệt nước bùn. Sau khi phát tiếng kêu đau đớn, gã đầm lầy vô tình nuốt chửng, mà tất cả chỉ diễn trong tới mười giây.
Lúc gã đàn ông phát tiếng kêu thảm thiết thì Lục Tiến dẫn theo Sơ Vân cùng cô bé xuyên qua đất trống tới một gốc cây đại thụ rậm rạp lá, lá cây dày đặc ngăn cản đại bộ phận nước mưa, mưa to nhưng xuyên qua phiến lá cũng chỉ còn từng giọt nhỏ rơi xuống .
Lục Tiến thấy tiếng kêu nên đầu , cách một màn mưa gã đàn ông đang giãy giụa kêu la thảm thiết trong vũng bùn, mặt hiện lên một nụ lạnh lẽo âm độc. Ánh mắt về phía đầm lầy như một con chim ưng đang kiên nhẫn chờ xé xác tử thi.
“Nhìn xem, c.h.ế.t thêm một tên .” Hắn kéo Sơ Vân qua, khẽ hôn lên gò má cô một cái.
Nương theo tiếng kêu thảm thiết cùng nụ hôn dịu dàng , Sơ Vân cảm thấy run lên, rùng một cách khó hiểu, suy nghĩ tháo chạy từ lòng bàn chân xâm chiếm đến linh hồn.