“Cảm ơn!” Tiểu Huyên mỉm với rời khỏi nhà ăn.
Euler lập tức nheo mắt , hai con ngươi sâu đáy.
“Nham Đương , trở nên quan tâm đến khác từ khi nào thế?” Lục Tiến miễn cưỡng dùng đũa gắp một miếng thịt mỏng, khẽ ý bảo Nham Đươn cũng xuống ăn cùng.
“Sau em sẽ là vợ em mà.” Nham đương xuống hì hì trả lời, dáng vẻ chút ngại ngùng.
“À, cũng , mấy cô nhóc thường thích khác quan tâm mà.” Lục Tiến nhướn mày, đáy mắt vẻ hứng thú về phía Euler.
“Chỉ là đùa thôi mà, mấy đứa trẻ đừng coi là thật.” Euler Nham Đương lạnh lùng , ánh mắt sắc bén. Nham Đương cũng gì nữa, chỉ ngẩng đầu lên với .
Lúc Tiểu Huyên rửa sạch tay bước . em xuống bên cạnh Euler ăn cơm mà chỉ mỉm ăn nhiều quả dại quá, giờ thấy đói, nếu thể em về phòng nghỉ ngơi .
Euler liếc qua nhóc ngăm đen bên cạnh, gật đầu đồng ý cho Tiểu Huyên về phòng nghỉ ngơi thật nhanh.
Sau khi cô nhóc rời , thấy vẻ mặt thất vọng của nhóc , đột nhiên tâm trạng hơn nhiều, cảm thấy thức ăn hôm nay đặc biệt ngon, rượu cũng thơm hơn. tâm trạng của tan biến trong nháy mắt khi qua phòng Tiểu Huyên. Phòng Tiểu Huyên chất đầy mấy cái thùng hôm nay đưa tới, cái nào mở . Euler hờ hững mấy cái thùng chất đống trong góc, đó chậm rãi thong thả bước phòng ngủ màu sắc hài hòa của cô bé.
Căn phòng lớn, thông với nhà vệ sinh và phòng chứa quần áo bên cạnh, nhưng mỗi góc đều sắp xếp chỉnh tề. Bầu khí như ẩn như hiện một mùi hương trong veo nhàn nhạt, giống mùi hương vẫn quanh quẩn nơi chóp mũi của hàng đêm như đúc.
“Chú” Tiểu Huyên đang giường trông thấy bỗng dưng hoảng sợ, chậm rãi dậy vẻ sợ hãi .
“Vì mở xem?” Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bé chợt hiện lên vẻ kinh hoàng cho Euler vô cùng khó chịu nhưng vẫn nhẫn nại hỏi cô bé.
“Còn…còn kịp ạ.” Tiểu Huyên khẽ cắn môi , trả lời qua loa.
Mê Truyện Dịch
“Lêu lỏng cả buổi chiều bên ngoài với Nham Đương nên thời gian để ý đến mấy thứ mua cho cháu ?” Euler thong thả bước đến bên giường Tiểu Huyên xuống, vắt một bên chân dài lên, nhưng giọng điệu của nhàn nhã giống tư thế của mà vẻ như đang tức giận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/giao-uoc-voi-anh/chuong-180-giao-uoc-voi-anh.html.]
Tiểu Huyên cắn chặt cánh môi.
“Nếu như chú thích cháu ngoài với Nham đương thì cháu sẽ nữa.” Một lúc , em ngẩng đầu lên Euler nhẹ nhàng .
Thái độ lời của cô bé khiến cho cơn giận của Euler tìm thấy chỗ giải tỏa, tựa như một quyền vung đánh một cục bông. Euler nheo mắt em, Tiểu Huyên chỉ ngoan ngoãn cúi đầu ở mép giường, dáng vẻ như đang chịu mắng. Gần đây cô nhóc luôn dùng chiêu với , phản kháng, cãi , ngoan ngoãn lời. Anh thấy vui nhưng thể mắng chửi cô bé.
“Thôi!” Euler thu đôi chân dài , nhíu mày dậy.
Lúc tới cửa đầu , “Mở xem , còn thiếu cái gì thì cứ chú sẽ cho đưa tới cho cháu.” Euler nén cơn giận, cố gắng dùng giọng điệu ôn hòa với Tiểu Huyên. Chỉ là một đứa trẻ thôi mà, cần so đo với cô bé gì.
“Không cần ạ, chú cho cháu quá nhiều .” Tiểu Huyên giật nhanh chóng cửa mỉm trả lời.
Có lẽ vì lâu chú dùng giọng điệu ôn hòa như nên khóe mắt em đột nhiên thấy cay cay.
“Thứ cháu chú thể cho cháu , còn những thứ khác thì như là đủ .” Tiểu Huyên lẳng lặng Euler, hàng lông mi đen nhánh cong dài rơi run run, đôi mắt to mang theo vẻ phức tạp, trong chớp mắt, nơi sâu nhất trong đáy mắt hiện lên đủ loại cảm xúc.
Bi thương, bất đắc dĩ, cuồng dại, cùng ngưỡng mộ. Cảm xúc nên ở độ tuổi .
Euler lặng cửa cô bé cảm xúc nơi đáy mắt em gây chấn động. Anh ngơ ngác nước mắt trong suốt đang đọng trong đôi mắt cô bé, n.g.ự.c như đánh một quyền thật mạnh.
Tiểu Huyên cố nén dòng nước mắt sắp chảy xuống mỉm chúc ngủ ngon với Euler nhẹ nhàng khép cánh cửa gỗ . Sau đó em tựa lưng cánh cửa gỗ từ từ xuống, hai tay ôm đầu gối khẽ òa lên. Em vì , chỉ là trong lòng một cảm giác gì đó đang trào dâng mãnh liệt, chua xọt đắng ngắt, đó là cảm xúc gì thế?
Ngoài cửa, Euler trừng mắt cánh cửa sắp đụng chóp mũi , một lúc mới lấy tinh thần .
***
“A Tiến , …” Euler ngơ ngác Lục Tiến lôi uống rượu, nửa ngày cũng nên lời, lắc đầu uống cạn hết ly đến ly khác.