Trong mắt em, Euler biến thành nhất đời , nếu như những kẻ xem như ác quỷ Tu La mà thấy câu chỉ sợ sẽ như điên suốt ba ngày trời mất.
Đương nhiên vị hùng mà tâm hồn non nớt của cô bé tưởng tượng , cô nhóc chỉ thấy bộ mặt tà ác của mà thôi. thích thấy giọng ngây thơ của cô bé, thích ánh mắt sáng ngời của cô bé tỏ ngưỡng mộ sùng bái. Cho nên sủng ái cô bé, mua cho cô bé đủ thứ đồ chơi, mua cho cô bé thật nhiều quần áo , cô bé sách sẽ bảo mang tới cả bộ sách để cô bé tự học, lúc cô bé buồn sẽ cho rừng bắt vài con chim nhỏ về chuyện với cô bé, cô bé nhớ phụ nữ của Lục Tiến sẽ đưa cô bé đến biệt thự núi.
Trong mắt ngoài quả thật nâng niu cô bé trong lòng bàn tay, về phương diện đích thực cô nhóc cũng khiến cho khá hài lòng. Thật chỉ hy vọng đôi mắt thể khiến cho thả lỏng tâm tình sẽ vĩnh viễn thuần khiết tràn đầy linh khí như lúc ban đầu.
“Chú , như ?” Phía hàng rào sườn núi là một bãi cỏ tràn ngập ánh nắng, giọng êm ái của Tiểu Huyên truyền đến.
“Chưa đủ lực” Euler lười biếng nhắm mắt trả lời. Mấy ngày hôm và Lục Tiến thắng trận nên lấy cớ dưỡng thương để chạy về hang ổ của hưởng sự an nhàn vài ngày.
Mặt trời ngả về phía tây, hề ánh mặt trời cay nghiệt chiếu khiến nhũn , Euler giãn cơ thể cường tráng, hai tay gối gáy, mặt cỏ mềm nhắm mắt hưởng thụ những ngón tay nhỏ massage cho .
“Vậy ạ?” Tiểu Huyên quỳ bên cạnh tăng thêm lực ngón tay, ngừng xoa bóp hai bên thái dương và vùng đầu.
“Ừm” Euler dần dần những ngón tay mềm mại xoa bóp gây buồn ngủ.
“Chú Euler , chị Sơ Vân về nhà thật ạ?” Tiểu Huyên hỏi, giọng thấp nên lời, khuôn mặt nhỏ nhắn cũng thể giấu hết vẻ thất vọng. Mí mắt Euler bỗng nhúc nhích, đó từ từ mở mắt .
“Ừ, cô nàng về nhà , nhóc cũng về ?” Anh cô nhóc từ xuống .
Tiểu Huyên nhanh chóng lắc đầu.
“Cháu chỉ thấy nhớ chị Sơ Vân thôi.” Em trả lời nhỏ.
Em về nơi ở nữa, khi tai nạn máy bay bỏ em, trong căn nhà rộng lớn trống trải chỉ còn cha kế bụng bự luôn em chằm chằm. Nơi đó sớm còn là nhà của em nữa .
“Không trở về thì ngoan ngoãn ở đây .” Euler hất hất cằm ý bảo Tiểu Huyên tiếp tục dùng thêm sức.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/giao-uoc-voi-anh/chuong-173-giao-uoc-voi-anh.html.]
“À” Tiểu Huyên nhanh chóng bắt đầu động tác tay.
Mê Truyện Dịch
“ mà…” nữa nữa , cô bé chuyện , Euler nhíu mày trợn mắt.
“Lại nữa?”
“Chú , chú sẽ tặng cháu cho ai ạ?” Hốc mắt Tiểu Huyên đỏ bừng, cắn môi nhỏ.
“Hả? Nói lúc nào?” Euler trợn mắt, khó hiểu cô nhóc đang sắp .
“Chính là cái Nham Đương đó.” Tiểu Huyên mếu máo .
“Nham Đương? À, nhóc cái tên .” Euler nghĩ nửa ngày mới nhớ thời gian từng đùa như .
Hôm đó gặp mặt A Tiến, dẫn theo thằng nhóc đen ở doanh trại theo, lúc Tiểu Huyên cũng bưng hoa quả lên bàn cho bọn họ, Nham Đương vẫn mặt cảm xúc lưng Lục Tiến đột nhiên ngẩng đầu thoáng qua Tiểu Huyên, nhất thời ý đùa để xem thái độ của tên sói con thế nào, vì đùa sẽ gả Tiểu Huyên cho nhóc, kết quả tên nhóc thối chả thèm để ý gì đến , Tiểu Huyên cũng bưng mâm trái cây bỏ chạy phòng trốn, thì cô nhóc sợ hãi chuyện .
“Hứ, chỉ là giỡn thôi.” Anh buồn vươn tay nhéo nhéo má cô nhóc, thời gian nuôi khá , mặt cô nhóc thêm chút thịt .
“Thật…thật sự chỉ là giỡn thôi ?” Tiểu Huyên lắp bắp hỏi, đôi mắt to ngập nước mắt.
Chú Euler thật là, em vì chuyện mà sợ hãi mấy ngày nay. Cậu bé Nham Đương cũng gần tuổi ánh mắt thật là đáng sợ. Ánh mắt của , khí chất, thậm chí là tư thế động tác đều giống như cái khủng bố họ Lục , thật là quá đáng sợ, em thích vợ .
Euler ánh mắt đáng thương chọc ha ha, đến khi nước mắt của cô nhóc bắt đầu chảy xuống mới dùng tay vỗ vỗ cái đầu nhỏ của cô bé.
“Đương nhiên là giỡn , mà tặng cháu cho khác .” Anh để nuôi thấy vui như tại để cho thằng nhóc thối tha hời chứ.
“Cảm ơn chú Euler.” Rốt cuộc Tiểu Huyên cũng trút tảng đá lớn trong lòng, lặng lẽ dùng tay lau nước mắt mặt.