“Chú Euler ơi chú Euler” Tiểu Huyên nấc ngừng gọi tên , đó ghé lỗ tai kể sợ thế nào, kể cho cũng từng cha kế bắt nạt, em dùng bình hoa đập vỡ đầu cha kế chạy khỏi nhà, kể cho thật ở đây lâu như nhưng vẫn còn thấy sợ, kể cho những binh lính ngoài luôn em bằng ánh mắt kì quái, kể cho cảnh tượng đáng sợ em thấy chiều nay.
Euler hít một thật sâu, bàn tay vỗ về tấm lưng cô bé nắm chặt . Cô nhóc đáng yêu ngây thơ như thì cũng từng trải qua những điều đáng sợ như thế.
“Được , .” Một lúc , tự tay vỗ vỗ bả vai Tiểu Huyên.
“Cháu buông tay ngoan ngoãn ngủ một giấc , cam đoan từ nay về ai dám bắt nạt cháu nữa .” Anh gỡ cánh tay Tiểu Huyên đưa lời hứa bên tai cô bé.
“Ơ thật…thật ạ?” Tiểu Huyên nâng gương mặt đáng thương lên, nấc .
“Thật, cam đoan đấy.” Euler bất đắc dĩ gật đầu, cảm thấy hôm nay thật là bụng, lời cô nhóc hoài nghi cũng tức giận.
Anh kéo tay Tiểu Huyên xuống thì hai cánh tay nhanh chóng quấn chặt lấy cổ .
“Hu hu hu…” cô bé thế nào cũng ngăn những giọt nước mắt ấm ức của , chui đầu cổ òa lên.
Đêm nay, Tiểu Huyên đến đen kịt trời. Sau đó Euler chỉ thể để mặc cho cô bé giống như một con chuột túi trèo lên sướt mướt. Cuối cùng, Tiểu Huyên đến cạn kiệt sức lực ghé trong lòng ngủ thật say mới gỡ cô bé từ xuống, đó thô lỗ nhét trong chăn.
Sau khi dậy ngoài phòng với cảnh vệ vài câu, nhà tắm lấy khăn lau nước mắt nước mũi , ngẫm nghĩ một lát, góc phòng dùng khăn lau qua gương mặt nhỏ nhắn vô cùng thảm hại của cô nhóc.
Nhìn gương mặt bẩn thỉu trở thành gương mặt nhỏ nhắn trắng trẻo như cũ, hài lòng gật gật đầu, đó quăng khăn mặt sang một bên, ngáp một cái trở về giường ngủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/giao-uoc-voi-anh/chuong-172-giao-uoc-voi-anh.html.]
Aizz, dỗ trẻ con thật là mệt chết.
Nửa đêm, đột nhiên tiêng xột xoạt bừng tỉnh. Trong bóng tối, mở to hai mắt, sàn nhà truyền đến tiếng động nhỏ, Euler nghiêng đầu xem xét, nâng hàng mi lên.
Một hình nho nhỏ đang buông tấm chăn mỏng dậy về phía giường của . Đến khi đến vị trí gần chiếc giường của Euler nhất, thể nhỏ mới lặng lẽ trải chăn đệm xuống đất, đó dựa chiếc giường chui chăn. Chỉ lát , Euler thấy tiếng hít thở đều đều của cô nhóc.
Hàng mi dài của Euler nửa ngày cũng buông xuống . Thôi, hôm nay cô nhóc hoảng sợ , cho cô nhóc ở đó .
Trên mặt đất, Tiểu Huyên ngửi thấy hương vị quen thuộc mới an tâm tiến giấc ngủ say. Trên giường, Euler ngáp một cái thật lớn, đó cũng nhắm mắt . Trong căn phòng ngủ yên tĩnh, một lúc chỉ còn thấy hai tiếng thở đều đều.
Ngày hôm Euler rời khỏi doanh trại đến tổng bộ.
Tiểu Huyên mơ mơ màng màng tỉnh dậy thu dọn căn phòng nhút nhát khỏi cửa, khó hiểu phát hiện tất cả cảnh vệ đều hết, cảnh vệ mới tới lúc ngang qua em mắt cũng dám lung tung nữa. Đến lúc , đừng là binh sĩ trong doanh trại, ngay cả tổng bộ cũng ai đụng cô nhóc Euler đang nuôi.
Mê Truyện Dịch
Sau khi cảnh của Tiểu Huyên, hình như Euler cũng kiên nhẫn với em hơn một chút, cũng mắt nhắm mắt mở cho qua đối với hành động mở rộng chăn đệm đất của em. Bất kể thế nào thì cảm giác trong phòng thêm nhiều thật cũng khó chịu lắm. Nửa đêm thức giấc, chiếc đèn nhỏ bên góc tường luôn lập lòe, lúc tâm trạng bực bội mà thấy khuôn mặt nhỏ nhắn ngây thơ khi ngủ cũng trở nên bình tĩnh hơn. Sau khi chiến trường c.h.é.m g.i.ế.c đầy mùi m.á.u tanh dường như thể rửa bởi hương vị ngọt ngào bên cạnh giường .
Dần dần khuôn mặt nhỏ nhắn của cô nhóc sáng sủa hơn nhiều, luôn nở nụ ngọt ngào, mà nụ năng lực thần kì cho tự chủ mà thấy sung sướng, giống như một con suối trong vắt chảy từ rừng núi, tiếng nước róc rách vui vẻ, tươi mát trong lành, thôi thấy thoải mái .
Em là một cô bé vô cùng khờ dại hiếu kì, tư tưởng thuần khiết thể tưởng tượng nổi như bao giờ nhiễm những việc thế tục, trong tâm hồn non nớt của em, chuyện phức tạp cũng còn phức tạp nữa, tranh đấu cũng còn là tranh đấu nữa.
“Chú Euler là nhất đời.” Câu của cô nhóc ngốc nghếch đến nỗi cho bật , giống như chiếc chuông gió ngoài mái hiên, khi gió quét qua sẽ cất lên điệu nhạc trong trẻo, ngọt ngào êm tai.