Ai tới cứu em đây?
“Xoạt” bộ trưởng Ngô xé toang làn váy của em, làn váy là đôi chân gầy yếu lộ . Hai mắt lão lập tức tình cảnh mắt đỏ bừng, chỗ bên bụng bùng lên một ngọn lửa hừng hực. Lão bao giờ thấy da thịt căng tràn trắng nõn như thế ! Quả thật là tuyệt vời! Con nó, thật đúng là mê !
Đã còn kịp nữa , sướng một phát !
Khuôn mặt gầy còm của lão hiện lên vẻ hưng phấn cực độ, khi xé váy của em, lão kéo khóa quần của xuống dùng tay chụp lấy chiếc quần lót bằng bông nho nhỏ của em.
“Không!” Tiểu Huyên trói cổ tay run lên, kinh hãi như sắp sửa bước tầng địa ngục kinh khủng nhất.
Đang lúc bộ trưởng Ngô với tay quần lót của em thì…một tiếng “răng rắc” vang lên, đột nhiên lão kinh sợ nhổm dậy!
“A a a!!!!!” lão như một gã tâm thần ôm lấy cổ tay điên cuồng gào thét giường!
Euler phá cửa vô cùng tức giận dùng một phát bắt lấy tên bộ trưởng Ngô đang lồng lộn gào gú ngừng, tay nắm thành quyền đánh thật mạnh bụng lão.
“Á!!!!!” dùng hết sức đánh bay bộ trưởng Ngô góc phòng, nặng nề nện xuống chiếc bàn gần giường, đó ngã phịch xuống mặt đất!
Máu tươi phun từ cổ tay lão bay một vòng từ giường đến chiếc bàn gỗ, cả nện xuống bên cạnh bàn gỗ như một miếng vải rách phịch xuống đất, thể cử động .
Euler mang vẻ mặt tái nhợt, gân xanh nổi lên cuồn cuộn cho sợ hãi, khi thu nắm tay , một lời về phía chiếc giường. Tiểu Huyên tràn ngập nước mắt run rẩy, hàm răng đánh cầm cập nên lời. Euler đến đầu giường cúi kéo đứt còng bạc, nhanh chóng cởi áo T-shirt bao lấy cô bé mặt đầy nước mắt, đó duỗi cánh tay ôm lấy Tiểu Huyên đang kinh hãi cực độ. Cái ôm cẩn thận như đang ôm một đứa trẻ.
Mê Truyện Dịch
Đến khi khỏi phòng, binh sĩ bên ngoài mới nơm nớp lo sợ phòng. Bên cạnh bàn , gã đàn ông co quắp động tĩnh gì, cổ tay chảy đầy m.á.u nhuộm ướt cả lão. Binh sĩ đến gần kiểm tra mới phát hiện mắt mũi miệng của lão đều trào máu, phỏng chừng nội tạng trong đều đánh nát. Vừa sờ đến mạch phần cổ, đúng là còn thở.
Tiểu Huyên Euler ôm trong lòng vẫn cách nào kìm chế cơn run rẩy của . Đến khi bế trở về căn phòng quen thuộc, em cũng thể nào mở miệng một chữ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/giao-uoc-voi-anh/chuong-171-giao-uoc-voi-anh.html.]
Sau khi nguôi cơn giận, Euler chỉ cảm thấy thể gầy yếu của cô bé trong lòng dường như còn sức nặng, cực kì đáng thương. Anh nhăn đôi mày rậm đặt cô bé lên chiếc đệm đất mà cô bé vẫn thường ngủ nhưng bàn tay nhỏ bé của em ôm chặt lấy cánh tay của chịu buông .
“Không , tên c.h.ế.t , còn ai dám bắt nạt cháu nữa .” Euler quỳ một chân mặt đất, vỗ nhẹ tấm lưng nho nhỏ của cô bé.
Chắc là sợ lắm nhỉ?
May mà tới kịp. Vốn đánh thêm vài ván nhưng đang bàn thì mí mắt giật giật, đó bên tai thấy tiếng kêu cứu. Khi cẩn thận lắng thì cảm thấy lầm, nhưng mà vì nên cũng còn hứng đánh bài nữa, khi chia tiền thắng cho cấp , khoanh hai tay chuẩn về nhà ăn khuya. Kết quả đến chỗ rẽ thấy quần áo cùng khăn mặt của rơi mặt đất.
Lại còn kẻ dám động của !
Trong nháy mắt khi thấy dáng vẻ kinh hãi của cô nhóc, trong đầu chỉ một ý nghĩ – vặn cái đầu của tên súc sinh !
Mẹ nó, dùng một quyền giải quyết đúng là quá hời cho tên cặn bã đó!
Tiểu Huyên bám chặt lấy tay Euler thả , tựa như sắp c.h.ế.t đuối bắt một khúc gỗ cứu mạng.
Không em đang mơ đấy chứ? Chú Euler thật sự tới cứu em ? Căn phòng quen thuộc, hương vị quen thuộc. Em thể cảm nhận lồng n.g.ự.c dày rộng nóng hôi hổi cùng thở quen thuộc của chú Euler, cũng cảm giác bàn tay ấm áp của chú đang vỗ nhè nhẹ lưng , còn lời an ủi gọn gàng của chú nữa. Thật sự là chú , lồng n.g.ự.c an thể bảo vệ cho em, em thể tin cậy .
“Chú Euler”
Tiểu Huyên kinh sợ đến chấn động rốt cuộc cũng lên tiếng, “Cháu sợ, cháu sợ!”
Em duỗi cánh tay nhốt chặt lấy cổ Euler, đó trong lồng n.g.ự.c dày rộng của , thả lỏng mà đau đớn òa lên.
Euler cực kì bất đắc dĩ. Cánh tay gầy mảnh đang quấn chặt lấy cổ , nửa ngày cũng tài nào buông thể trong lòng xuống . Lồng n.g.ự.c trần trụi sớm nước mắt nước mũi của cô nhóc thấm ướt, ghét chết.