Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Giao Ước Với Anh - Chương 168: Giao Ước Với Anh

Cập nhật lúc: 2025-07-10 07:54:23
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giẫm lên bậc thang bằng trúc kẽo kẹt, em lên lầu hai. Nơi khác mấy nơi ở của chú Euler, em nhanh chóng tìm phòng ngủ lầu hai.

Cửa phòng khóa, vì màn cửa sổ sát đất kéo nên qua khe cửa thì bên trong tối thui, tối đến mức thể thấy gì, hơn nữa còn tỏa mùi vị cho khó chịu.

“Ưm” bên trong thấy bên ngoài tiếng động nên phát tiếng than yếu ớt.

Tim Tiểu Huyên đập nhanh, cảm thấy bất an, nhưng tiếng động từ bên trong rõ ràng là tiếng rên của một cô gái.

“kẽo kẹt” một tiếng, em cắn răng đẩy cánh cửa gỗ . Căn phòng đen thui, u ám, ẩm ướt, vô cùng tăm tối, cả căn phòng lan tràn một mùi vị khó chịu nên lời. Tiểu Huyên sợ hãi vươn tay mò công tắc đèn vách tường.

“Bụp” một tiếng, ngọn đèn trong phòng sáng lên, đó hai mắt Tiểu Huyên trừng thật to trong phút chốc.

Trên chiếc giường rộng thênh thang trong phòng, một cô bé cũng cỡ tuổi em hai tay nhốt trong một chiếc còng màu bạc đầu giường! Thân thể cô bé còn sót vài miếng vải, một chân trần trụi, chân còn còn vướng cái quần cởi đến đầu gối, bên cạnh cô bé là quần áo xé nát thành từng mảnh vụn, thể gầy teo nhúc nhích, chỉ thể nghiêng đầu phát vài tiếng ngâm yếu ớt, từ cửa chỉ trông thấy cái cằm nhỏ của cô bé, mà cơ thể trẻ con đều chằng chịt những vết thương vô cùng đáng sợ, điều khiến cho giật là giữa đôi chân gầy gò đang mở lớn của cô bé…là vết m.á.u nhầy nhụa, giống như khoét lớn , đang chảy m.á.u ngừng. Da thịt bên đùi là từng mảng tím xanh, vết m.á.u loang lỗ giữa đôi chân trắng nõn, dơ bẩn vô cùng, thê thảm vô cùng!

Trong khí lan một mùi m.á.u tươi cùng mùi khai của nước tiểu, đặc quánh!

“Ọe!” Khi Tiểu Huyên rõ dáng vẻ của cô bé thì nhịn cúi nôn thật nhiều, quần áo tay cũng rơi đầy đất.

“Ai ở đó hả?” Không đợi Tiểu Huyên lên, lầu truyền đến tiếng quát của cảnh vệ.

Sắc mặt em trắng bệch, run rẩy, bất chấp quần áo rơi sàn nhà, xoay chạy vội xuống cầu thang.

Hai gã cảnh vệ mới tới cửa ngôi nhà trúc trông thấy Tiểu Huyên chạy vọt xuống nên cũng sửng sốt một lát, nhưng vì phận của em nên cũng ngăn . Tiểu Huyên chạy thẳng khỏi căn nhà, vọt đến bên cạnh cây đại thụ cách đó xa, đó chống một tay lên cây, một tay ôm lấy n.g.ự.c “ọe” một tiếng nôn hết . Đến khi em còn gì để nôn nữa, rốt cuộc em mới thở hổn hển thẳng lên. Sau đó, em thấy cô bé hai gã lính khiêng xuống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/giao-uoc-voi-anh/chuong-168-giao-uoc-voi-anh.html.]

Hai cây sào trúc trở thành cái cáng đơn giản, chiếc ga giường dơ bẩn bao trùm thể gầy gò. Dưới chiếc giường đơn lộ mái tóc đen, rủ xuống bên cạnh cánh tay gầy yếu, tìm xanh từng mảng.

“Chắc cũng sắp tắt thở .” Một tên lính nhỏ.

“Vậy ném là đem thiêu?” Tên lính phía nhíu mày hỏi nhỏ.

“Ném , thiêu phiền toái lắm.” Tên lính tức giận trả lời.

“Aizz” một tên lính khác thêm gì nữa, chỉ vùi đầu lo .

Tiểu Huyên vịn cây, ngơ ngác hai khiêng cô bé qua . Tên lính thở dài khi qua mặt em còn liếc em một cái. Ánh mắt chút thương cảm, như là đang – thật đáng thương, tiếp theo sẽ nhanh chóng là nhóc thôi.

Mê Truyện Dịch

Toàn Tiểu Huyên bắt đầu run rẩy kịch liệt. Đến khi hai gã biến mất con đường nhỏ, em vẫn còn thể khống chế cảm giác run rẩy của .

Mặt trời lớn như nhưng thậm chí em lạnh đến nỗi hàm răng đánh ngừng. Đến cuối cùng, em chỉ thể run rẩy ôm hai tay chạy thật nhanh về chỗ của . Đến khi trở phòng ngủ, em đóng “cạch” cửa , cuộn cái ổ trong góc, đó dùng thảm to quấn chặt .

Cả buổi chiều em khỏi phỏng, trong chăn bông truyền đến tiếng hoảng sợ, quanh quẩn trong căn phòng rộng lớn.

Đến tối, cảnh vệ gõ cửa Euler dự tiệc cẩn thận đổ súp lên , bảo em mang quần áo sạch sẽ sang đấy, lúc đó em mới bắt đầu mang đôi mắt sưng đỏ bò khỏi chăn. Sau khi rửa sạch mặt trong nhà tắm, em từ từ lấy một chiếc áo T-shirt sạch sẽ từ trong tủ , đó ôm trong tay theo cảnh vệ chậm rãi tới bên .

Dọc theo con đường hai bên là những ngôi nhà trúc nhỏ đèn sáng lờ mờ, Tiểu Huyên tới một ngôi nhà lớn náo nhiệt. Xa xa , đầu lắc lư sàn nhà, tụ họp ở giữa, lúc thì yên tĩnh tiếng động, lúc ồn ào xôn xao, thỉnh thoảng vang lên tiếng la hét.

Loading...