“Sông giáp ranh!” Mắt gã đàn ông trung niên sáng rực lên. Qua khỏi con sông chẳng khác nào xuất cảnh! Mấy gã đàn ông đẩy nhánh cây mặt , mặt cũng hiện lên sự ngạc nhiên vui mừng.
Gã đàn ông trung niên đầu cánh rừng rậm lưng, những dãy núi tầng tầng lớp lớp con sông cạn thể vượt qua chỉ còn cách vài bước, khỏi thở phào một . Gã hiểu vì mụ Hổ với gã chỉ cần thì bọn họ tuyệt đối thể xuất cảnh một cách an !
Biên giới gần ngay mắt, tâm trạng mấy gã đàn ông vô cùng kích động, nhanh chóng theo thiếu niên vượt sông. Con sông nhỏ thanh tịnh nhanh chóng lội qua b.ắ.n tung những bọt nước, gã đàn ông thấp bé khiêng cô bé cũng nước b.ắ.n lên ướt đầu. Qua sông xong cũng hề dừng mà chạy như điên về rừng cây đối diện. Đến khi chui rừng cây thiếu niên dẫn đầu mới dừng bước, đầu ý bảo an , mấy gã đàn ông theo hoặc hoặc co quắp mặt đất.
“Khụ khụ”, Sơ Vân thiếu niên thả mặt đất, suốt đoạn đường cô bế xốc lên chạy nên vẫn nhịn thở trong ngực, giờ đột nhiên yên tĩnh trở nên nhịn mà xoay khó chịu ho vài tiếng.
“Rất khó chịu ?” Thiếu niên thấy cô ho đến đỏ cả mắt nên rốt cuộc mở lòng từ bi đưa tay mở băng dính miệng cô . Dù giờ đến đây, cô la hét gì cũng ai để ý đến.
“Kẹp c.h.ế.t !” Rốt cuộc Sơ Vân cũng lên tiếng, cô ho đến chảy cả nước mắt, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô cũng đỏ bừng, nước mắt chảy ròng ròng trông đáng thương đột nhiên khiến cho thiếu niên cảm thấy tâm trạng , cô xong thì khẽ bật , cúi xuống ghé bên tai cô dùng giọng mập mờ , “Hay là cho em kẹp một ?”
Vẻ mặt vốn lạnh lùng của đột nhiên hiện lên vẻ tà khí khiến cho thiếu nữ vuốt n.g.ự.c sửng sốt một lúc. Cô kinh ngạc phát hiện đôi mắt màu xám xanh giờ phút đột nhiên trở thành màu đen. Cô đang lầm ?
Nếu xa xa truyền đến tiếng chuyện của mấy gã đàn ông thì Sơ Vân cũng chú ý đến thiếu niên đưa tay lau vết bùn nhỏ dính mặt cô đó chậm rãi vuốt ve. Khi phục hồi tinh thần Sơ Vân chỉ cảm thấy mỗi chỗ đụng đều như đang bắt lửa! Cô sợ tới mức nhanh chóng lùi về phía né tránh ngón tay của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/giao-uoc-voi-anh/chuong-16-giao-uoc-voi-anh.html.]
“Đây là…?” Sợ sự cự tuyệt của cô sẽ cho vui nên cô nhanh chóng lắp bắp chuyển đề tài. Tuy câu cô hiểu ý gì nhưng trực giác cho cô câu trả lời cũng khấm khá là mấy.
“Ở đây ?” Thiếu niên khoanh hai tay ngực, thưởng thực vẻ chân tay luống cuống của cô bé mặt . Thật sự cô còn quá non nớt, tinh khiết như một nụ hoa vẫn còn sương. Hai cánh môi hồng nộn khi căng thẳng sẽ cắn chặt , chúng nó giống như bôi mật, tỏa hương vị ngọt ngào trong nắng sớm, một hương vị mê hoặc lòng . Thật đúng là vận của cũng tệ, một cô bé xinh như giờ là của , nhưng hình như cô vẫn hiểu rõ sự thật .
“Đây là phía bắc của Myanmar, là nơi lớn lên.” Lục Tiến thẳng lên, thể vươn , ngẩng đầu về phía xuất hiện hai rặng mây đỏ. Sau đó nghiêng đầu về phía Sơ Vân nở một nụ tuấn mĩ, “Hoan nghênh đến với thế giới của , công chúa nhỏ đáng yêu.”
Tam Giác Vàng, thế giới chỗ nào như mảnh đất , biệt lập nhưng là tâm điểm chú ý của thế giới. Hoa túc nở rộ kiều diễm tạo một tội ác kinh khủng nhất. Cuộc sống nghèo khó nguyên thủy kéo dài đầy dẫy lửa đạn, lòng tham cùng tài phú…
Sông Selween chảy điên cuồng ngăn cách nơi với bộ thế giới bên ngoài, những dãy núi trùng điệp ôm lấy mảnh đất thần bí .
Sự quyến rũ của nó là một hai, tràn ngập hấp dẫn. Cảnh sắc trong khu rừng rậm hoang sơ vô cùng đa dạng. Thật cũng gì khác biệt với nơi khác, cũng núi cao, rừng rậm, những cây đại thụ che cả bầu trời ngăn cách nơi đây với ánh nắng, chân giẫm hòn đá chi chít cùng rễ cây cực to trải dài, rêu bám dày đặc, cỏ dại cao bằng nửa thể cho bước mất phương hướng, mờ mịt nên .
Ngay cả gương mặt của Sơ Vân và cô bé cũng Lục Tiến phủ khăn mỏng lên, bàn tay nhỏ bé cũng mang bao tay, thể còn chỗ nào lộ ngoài.
Xuyên qua bụi cỏ lớn cô chỉ thấy mấy gã đàn ông phía thỉnh thoảng giậm bình bịch lên mặt đất cùng tiếng chửi rủa. Sơ Vân hốt hoảng theo Lục Tiến, cô cảm thấy sắp điên lên. Vài ngày cô còn trong căn phòng rộng thênh thang luyện luyện khúc nhạc piano buồn của Beethoven, mà giờ khắc cô mặc một bộ quần áo thô ráp theo thiếu niên đáng sợ , lảo đảo bôn ba vượt qua khu rừng rậm. Cùng lắm cũng chỉ là một buông thả mà cuộc sống của cô nghiền nát thành hình, còn về cuộc sống bình yên nữa.
Mê Truyện Dịch