Cô đúng thật là bảo bối ngốc của . Sự tình nào đơn giản như cô nghĩ chứ. Thân phận của sớm các quốc gia liệt đối tượng cần chú ý cao độ, thể là ? Huống chi, đánh mà lui cho tơi bây giờ là cách của Lục Tiến .
“Anh sẽ đưa em và Hạo Hạo .” Lục Tiến từ từ rời khỏi đôi môi ngọt ngào của cô, làn môi mỏng dán khóe môi cô khẽ .
“Sau tập kích ở doanh trại cũng ý nghĩ .”
“Yên tâm bảo bối, sắp xếp xong xuôi cả .”
Nguồn lực tài chính lớn, bãi biển tư nhân, trời xanh mây trắng. Có chim phi điểu, cá heo, lúc nhàm chán thể bơi giữa đội quân cá nhỏ màu sắc rực rỡ, lúc mệt mỏi thể du thuyền ngắm bầu trời đầy , đến tối còn thể thấy tiếng sóng ào ào mà chìm giấc ngủ. Cô thể bãi cỏ xanh tươi mà kể chuyện cổ tích cho Hạo Hạo , trong sách trời băng đất tuyết, ngoài sách mặt trời rực rỡ chiếu . Hạo Hạo thể chiếc võng thật to trong rừng cái đuôi màu xanh của chú chim nhỏ xinh .
Không chiến tranh, bóng tối, m.á.u tanh.
Hắn sẽ khiến cho cô và Hạo Hạo một cuộc sống nhất cùng sự bảo bọc nhất.
“Không, cùng chúng em , đến cũng .” Sơ Vân Lục Tiến vội vàng lắc đầu, đôi mắt rưng rưng.
Cô rời khỏi , càng rời khỏi ngay lúc , đưa cô trở trung quốc cũng , bọn họ thể đến nơi khác, đến lúc đó cô liên lạc với cô nhỏ là .
“Ngoan nào, hai ở đây thể nào an tâm xử lý công việc .” Lục Tiến dùng một tay kéo cô trong lòng, cằm chống lên đỉnh đầu cô, lẳng lặng màn mưa ngoài chiếc ô thật trầm thấp. Đương nhiên cũng xa con các cô nhưng còn điều lo lắng sẽ thể sợ cái c.h.ế.t giống như nữa.
“Lục Tiến, trong , sờ thử nơi .” Sơ Vân ngẩng đầu lên, kéo bàn tay Lục Tiến qua đặt lên vùng bụng bằng phẳng của , một hàng lệ nóng chậm rãi chảy xuống gương mặt tinh tế của cô.
Mê Truyện Dịch
“Chúng con .” Sơ Vân ngửa đầu gương mặt điển trai mị hoặc của Lục Tiến, đôi mắt rưng rưng, mỉm cho bí mật nhỏ của cô.
Lục Tiến như xác định thấy gì cô chằm chằm. Sơ Vân mỉm với , qua linh hồn của .
Lục Tiến sửng sốt trong nụ xinh của cô, đột nhiên n.g.ự.c dâng lên từng đợt khí nóng. Hắn gấp gáp tìm lời lẽ thích hợp để cho cô cảm giác lúc của nhưng tìm thấy. Cô ở phía dâng lên cho một thứ lễ vật thật trân quý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/giao-uoc-voi-anh/chuong-153-giao-uoc-voi-anh.html.]
“Cho nên theo bọn em ? Em và con cần .” Sơ Vân vươn tay chạm khuôn mặt tuấn tú của , dịu dàng nhỏ.
Lục Tiến cô thật sâu. Trong túi của , điện thoại ngừng phát âm thanh ong ong yếu ớt, nhắc nhở nhanh chóng xử lý nguy cơ .
Mà bảo bối của đang ngẩng gương mặt mi mục như vẽ lên si ngốc , vẻ mặt tràn ngập tín nhiệm, ỷ khiến cho lòng rút .
“Anh là chuyện dễ dàng như bảo bối.” Hắn nâng gương mặt nhỏ nhắn của cô lên hôn khẽ để trấn an, dùng gương mặt điển trai của lau nước mắt mặt cô, đó thở dài cho cô .
“Em theo trừ khi đời còn Lục Tiến và Thẩm Sơ Vân.”
“Anh , em cũng sẽ nguyện ý.”
“Cho nên em và Hạo Hạo hãy để cho yên tâm xử lý việc ? Anh cam đoan khi đứa con thứ hai của chúng sinh sẽ chạy tới bên cạnh em.”
Điện thoại trong túi ngừng thúc giục, Lục Tiến chỉ thể kéo thể mềm mại trong lòng nữa, dùng sức thật mạnh như để cô hòa tan với , đó khi cô ngẩng gương mặt nhỏ nhắn lên thì hôn xuống thật mạnh ngoắc cảnh vệ tới đưa cô nhà.
Chiếc xe của Lục Tiến nhanh chóng hòa màn mưa tăm tối.
Trong cánh cửa lớn, Sơ Vân run rẩy dùng bàn tay nhỏ bé sờ lên gương mặt ướt nhem ngơ ngác theo hướng chiếc xe rời , một lúc lâu cũng lên tiếng.
***
Trong phòng họp tại tổng bộ liên hiệp quân độc lập và chính quyền vũ trang Kai.
“Chúng thể đồng ý , như sẽ khiến lòng quân hoang mang.” Trước bàn hội nghị thật dài chỉ rải rác hai , Lâm Chí Hiền mang vẻ mặt bình tĩnh lên tiếng, nhưng những ngón tay đang gõ hề nhẹ lên mặt bàn của ông cho thấy nội tâm ông hề bình tĩnh như sắc mặt của .