***
Sơ Vân nơm nớp lo sợ theo lời Lục Tiến dùng miếng vải cột mái tóc dài lên, nhét trong mũ. Trên cô mặc một bộ quần áo rộng thùng thình, ống tay áo cùng ống quần đều bó chặt , vô cùng buồn . mà Sơ Vân bất mãn chút nào, so với bộ quần áo bó sát của con gái thì bộ quần áo khiến cô thấy an hơn nhiều.
Lục Tiến cũng một bộ quần áo khác, vai rộng chân dài càng tăng thêm gương mặt điển trai của , trông giống một mẫu thời trang.
“Đi thôi.” Hắn cầm theo một cái bao lôi từ gầm giường bảo Sơ Vân theo , đó xoay khỏi nhà tranh.
Đến khi dẫn cánh rừng rậm rạp gần biên giới Sơ Vân vẫn phục hồi tinh thần. Cô vẫn hiện giờ đang ở .
Dãy núi xa xa vô cùng yên tĩnh, rừng rậm chung quanh cũng một tiếng động, chỉ mấy đang xuyên qua cánh rừng tăm tối phát tiếng thở.
Thiếu niên tiến rừng sâu tăm tối đổi dáng vẻ, hình trở nên quỷ mị bí ẩn, còn cảm giác lười nhác như nữa. Thậm chí nghiêm khắc mà thì giờ phút giống như một con rắn, một con rắn độc đang lẩn trong bụi rậm. Phía là rừng cây, bụi cỏ, những tảng đá gồ ghề, kể cả đêm tối dường như cũng hề ảnh hưởng đến .
Hắn nhanh chóng dẫn theo mấy phía xuyên qua rừng cây, cổ tay trái của Sơ Vân nắm lấy đau nhói nhưng cô bất kì phản kháng nào. Sau khi rời khỏi nhà tranh, ánh mắt mấy gã đàn ông khác cô khiến cô run sợ, nhất là ánh mắt dâm tà của gã đàn ông thấp bé xí cho cô cảm thấy một chất lỏng sền sệt chảy qua, loại cảm giác khiến cho chán ghét vô cùng, thậm chí là nổi cả da gà. Vì tránh né ánh mắt cô chỉ thể theo lưng Lục Tiến, mấy gã đàn ông mang theo cô bé cũng yên lặng bám theo , một bước cũng dám rời.
Ở đây lúc nào cũng thể trạm gác ngầm của bộ đội biên phòng, phát hiện nên đều cố nén tiếng hít thở thật thấp.
Mê Truyện Dịch
Đột nhiên thiếu niên đầu dừng bước, đó dẫn theo Sơ Vân yên lặng trốn lùm cây, mấy phía cũng xổm xuống, sấp mặt đất nín thở, dám lộn xộn. Sau đó, xa xa một chiếc đèn pin đang chiếu về chỗ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/giao-uoc-voi-anh/chuong-15-giao-uoc-voi-anh.html.]
“Ai đó? Ra đây!” Theo ánh sáng của đèn pin chiếu đến là một tiếng quát chói tai.
Mấy gã đàn ông phía thấy đều khỏi chấn động , gã đàn ông thấp bé cắn răng về phía gã đàn ông trung niên, tay chống mặt đất chuẩn nhảy lên chạy trốn.
Trán gã đàn ông trung niên toát mồ hôi lạnh nhưng về phía thiếu niên phía tay vẫn nắm lấy tay cô gái chút sứt mẻ sấp mặt đất thì gã chỉ khẽ lắc đầu, ngăn mấy tên đàn em mặt đang xám ngoét .
Sơ Vân một bàn tay to lớn ôm đầu, khuôn mặt gần như dán mặt đất thô ráp. Giờ phút , cô thở cũng dám thở mạnh, cô chút nghi ngờ một khi cô dám phát tiếng động nào thì bàn tay lạnh buốt phía cổ đáp cô sẽ là một phát bẻ gãy cổ cô trong nháy mắt!
Chiếc đèn pin quét tới quét lui về phía , nhiều Sơ Vân cảm thấy chùm sáng đang chiếu mặt nhưng bất kì ai tới.
Sau đó chùm sáng chiếu về một hướng khác, binh lính đồng loạt chạy về phía phát tiếng quát chói tai. Mấy gã chỉ lo sợ thừa nên khỏi đồng loạt thở phào, cảm thấy quần áo đều ướt mồ hôi lạnh. Nằm thêm một lát, lính gác rời khỏi, thiếu niên dậy yên lặng tiếng động dẫn khỏi chỗ .
Đoạn đường nối đuôi theo , dám lên tiếng, cũng dám mở đèn pin. Trong rừng cây tối âm u, mấy gã đàn ông gian nan theo đuôi , một lúc mấy gã cũng thở hồng hộc, thể phiên khiêng cô bé .
Sơ Vân trượt chân nhiều đó thiếu niên xốc nách dẫn , mà thiếu niên dù mang theo cô tốc độ vẫn nhanh.
Dường như thể thấy như bình thường trong bóng tối, dễ dàng tránh những nhánh cây chằng chịt, xuyên qua bụi cỏ tìm con đường mòn thợ săn , đến thì những bụi cây đều chặt xuống, chỗ gãy bằng phẳng, thậm chí còn thể cảm giác các trạm gác ngầm từ xa, dẫn theo lặng lẽ tránh .
Một lúc , xuyên qua rừng rậm, mắt đột nhiên thoáng đãng. Lúc gần sáng, ánh trăng mờ dần, trung tối mịt cũng dần dần hiện lên hình dáng. Một con sông thanh tịnh uốn luộn hiện lên mắt .