Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Giao Ước Với Anh - Chương 146: Giao Ước Với Anh

Cập nhật lúc: 2025-07-10 07:53:29
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Huống chi “Thành môn thất hỏa, ương cập trì ngư” (cửa thành cháy liên lụy đến cá trong ao, do điển tích cửa thành cháy lấy nước trong ao cứu hỏa nên cá c.h.ế.t vì nước), tiếng s.ú.n.g nổi lên trong vùng núi phía bắc Myanmar khiến cho ở phụ cận vùng biên giới cũng thể thấy, ít nhiều gì cũng sẽ cho cư dân ở đây hoang mang, cuộc chiến ngay cửa nhà khiến các trung quốc hề thấy.

Trước mắt trung quốc phái quân giải phóng phối hợp với bộ đội biên phòng địa phương cùng đảm nhiệm nhiệm vụ bảo vệ biên giới để tránh trường hợp cuộc xung đột vũ trang nghiêm trọng hơn ảnh hưởng đến sự an cùng định của vùng biên giới phía nam, đồng thời cũng để phòng ngừa trường hợp ngoài ý , quân đội các nước khác mượn cơ hội để nhảy Myanmar. *=)))))))*

Chiến sự ngừng nghỉ, dân chạy nạn dứt. Song song với việc giải quyết vấn đề dân chạy nạn, trung quốc bắt đầu hô hào hai bên giao chiến “Lập tức trở về bên bàn đàm phán”.

Trong khi đó, trung quốc cũng phái một tổ đàm phán đặc biệt tiến phía bắc Myanmar chuẩn bí mật vận động khắp nơi để tiến tới nhận thức chung về việc hòa đàm, dùng tốc độ nhanh nhất dẹp yên cuộc chiến tranh cách sân nhà xa.

Đoàn xe vận chuyển thiết nhanh chóng tới điểm tụ tập của dân tị nạn nhưng trong đó một chiếc xe tải dừng mà tiếp tục nội địa. Trong xe tải là tám thành viên của tổ đàm phán đặc biệt. Nhiệm vụ của bọn họ là tạo áp lực đến quân chính phủ và quân độc lập, yêu cầu hai bên ngừng b.ắ.n cũng như tiếp tục đàm phán chính trị.

Trong xe tải, Chu Cảnh Diệu yên lặng cảnh dân tị nạn thê lương ngoài cửa sổ xe, cảm thấy trong lòng bất an, thậm chí nôn nóng.

Mùa đang là mùa mưa ở phía bắc Myanmar, ba ngày mưa đến hai ngày âm u, trong một gian phòng nho nhỏ cho dân tị nạn đến gần trăm đứa trẻ, giường, gối, càng màn, ai nếu như chiến tranh chấm dứt thì những đứa trẻ sẽ vượt qua mùa mưa khắc nghiệt ở Myanmar thế nào đây.

Xe xóc nảy vượt qua một hố bùn, mà dọc bên đường lúc nào cũng thể thấy những phụ nữ cùng những đứa trẻ xanh xao vàng vọt vẻ mặt thiếu sức sống, bàn tay đặt thành ghế của Chu Cảnh Diệu tự chủ mà nắm thành quyền.

Sơ Vân, đến tột cùng bây giờ Sơ Vân đang ở ? Cô trận chiến ảnh hưởng ? Một cô gái mảnh mai xinh như thể sinh tồn trong cái thế giới lửa đạn tàn khốc chứ?

Những ngày qua, cố gắng hết sức mới nhận cái gật đầu của ba để ghi tên danh sách phái đến nơi . Anh chỉ hy vọng trong lúc đàm phán thể tìm cơ hội thăm dò tin tức về Sơ Vân, cuộc sống của cô ở đây như thế nào. Thậm chí nếu cơ hội, mang cô khỏi cái thế giới vốn một cô gái như cô nên sống .

***

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/giao-uoc-voi-anh/chuong-146-giao-uoc-voi-anh.html.]

Phía núi, đến tối Sơ Vân mới mấy cảnh vệ đưa tới một quân doanh.

Đường xóc nảy khiến Hạo Hạo vô cùng mệt mỏi, tựa lòng Sơ Vân ngừng lim dim mắt, đây là căn phòng gần đây Lục Tiến thường ở, Sơ Vân cẩn thận đặt con trai lên một chiếc giường đơn sơ.

Cậu bé nhanh chóng ngủ thật say. Tiểu Huyên cũng cực kì mệt nhọc nên tới căn phòng kế bên nghỉ ngơi, Sơ Vân cũng mệt mỏi, sắc mặt tái nhợt cuộn chiếc ghế salon duy nhất trong phòng chờ Lục Tiến về.

Cô mệt c.h.ế.t , buồn ngủ, đều còn sức sống. lâu thấy , muộn hơn nữa cô cũng chờ về.

Không lâu , Lục Tiến phong trần như gió lốc bước .

“Sơ Vân” quỳ một chân bên cạnh chiếc ghế salon cũ, khẽ gọi Sơ Vân đang tựa đầu tay ghế. khi thấy giọng , Sơ Vân buông lỏng hàng chân mày đang nhíu chặt, ngủ thật say.

Lục Tiến vươn tay vuốt ve gương mặt nhỏ nhắn tái nhợt còn chút m.á.u của cô, đôi mắt sâu đáy hiện lên vẻ đau lòng mãnh liệt.

Mê Truyện Dịch

Một lúc , thu tay về, cẩn thận bế cô lên chiếc giường con trai đang ngủ, đó kéo tấm chăn mỏng đắp lên cho hai .

Lục Tiến đầy mùi m.á.u tanh chậm rãi lên, cứ bên giường rủ mắt xuống ngắm một lớn một nhỏ giường như . Đây là hai quan trọng nhất trong sinh mạng , nhưng thể bảo vệ cho họ, khiến cho họ nhận lấy sự kinh hãi .

“Xin , dọa đến hai .”

Sau khi Sơ Vân tỉnh từ giấc ngủ say thì câu đầu tiên thấy chính là lời nỉ non xin của Lục Tiến. Cô nháy mắt vài cái, tầm mắt mơ hồ rốt cuộc cũng trở nên rõ ràng. Đối diện với tầm mắt là vài lỗ nhỏ nóc căn phòng đơn sơ, ánh nắng sớm xuyên qua từng lỗ nhỏ rọi . Bên cạnh cô, thể nhỏ bé của Hạo Hạo đang ngoan ngoãn rúc chăn, đang ngủ say.

Loading...