Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Giao Ước Với Anh - Chương 139: Giao Ước Với Anh

Cập nhật lúc: 2025-07-10 07:53:12
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Việc cho đau lòng nhất chính là những sơn thôn hề ngoại lệ, chủ yếu chỉ già và trẻ em, ít thanh niên trai tráng.

Chiến tranh cho những già mất con con cái, khiến cho những đứa trẻ mất cha , thậm chí vài đứa trẻ còn bao giờ thấy mặt ba nó một .

Nếu như thể chiến tranh thì bao nhỉ?

Chỉ là hiện trạng một cá nhân lực lượng nào thể đổi .

Sau khi thương cảm một lúc lâu Sơ Vân mới xốc tinh thần về phòng.

Khẽ đóng cánh cửa gỗ , cô khoát tay với hai cô giúp việc, bảo hai cô cần lên tiếng, đó cô rón rén phòng Hạo Hạo, thừa dịp bé ngủ say hôn trộm con vài cái tiện thể ngửi mùi sữa thơm thơm bé cho thỏa mãn nỗi nhớ nhung đối với con mấy ngày nay.

Hạo Hạo đang ngủ say.

“Hạo Hạo , về đây.” Sơ Vân tiếng động thầm một câu, nhẹ nhàng cúi hôn một cái lên mặt con trai, khi cô dậy, cô thấy trong n.g.ự.c Hạo Hạo đang ôm cái gì đó.

Không món đồ chơi nào, cũng thú nhồi bông.

Mà là hai bộ quần áo của cô và Lục Tiến treo trong tủ.

Ừm, cảm giác giống như đang một đống kẹo đường mềm, còn một mùi hương thơm nữa. Chỉ là cái kẹo nong nóng, còn chen chúc bên cạnh bé nữa chứ.

Trên chiếc giường trẻ em lớn lắm, thể nho nhỏ lớp chăn bông khó chịu nảy lên. Chỉ lát , một cái đầu đen thò từ chăn bông, gương mặt nhỏ nhắn vẻ buồn ngủ, còn há miệng ngáp một cái thật dài.

Hạo Hạo thức giấc dùng bàn tay nhỏ bé từ trong chăn dụi dụi mắt, đó đột nhiên cảm thấy kì kì, vì bé khó hiểu đầu về phía bên cạnh giường thêm một lớn nữa.

“Mẹ, ?” Cậu nhóc lập tức dọa hết hồn. Bé nhớ vài ngày nay , đột nhiên xuất hiện cái giường nhỏ xíu của bé ? Dáng ngủ còn ngọt ngào như nữa? Thì mơ thấy kẹo đường là vì đang ôm bé nha.

“Ừm” Sơ Vân cũng tỉnh vì động tác của bé.

“Hạo Hạo buồn ngủ lắm.” Cô nheo đôi mắt nhập nhèm vươn tay vuốt ve mái tóc đen mềm của Hạo Hạo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/giao-uoc-voi-anh/chuong-139-giao-uoc-voi-anh.html.]

“Con mấy ngày nay thảm thế nào , ngay cả ngủ cũng ngon giấc.” Sơ Vân ngáp kể khổ, vẻ vô cùng thiệt thòi, đó mới phát hiện đang lấn con trai nên tranh thủ dịch sang một bên.

“Xin nha bảo bối, ngủ một sợ cho nên chạy qua phòng con ngủ.” Cô đáng thương .

Dường như trông thấy vẻ mặt của khiến Hạo Hạo cực kì kinh ngạc, đầu tiên xinh dịu dàng dùng giọng nhỏ nhẹ như phàn nàn với bé, nhưng thấy cực kì vui vẻ!Tuy trong chăn nóng nhưng bé nỡ chui , vì bé từ từ rụt trong chăn, ngoan ngoãn dựa trở trong lòng Sơ Vân.

“Không ạ.” Bé trả lời thật nhỏ, gương mặt nhỏ nhắn cũng thể giấu vẻ mừng rỡ.

Sau khi lùi trong lòng Sơ Vân, bé lặng lẽ dùng sức hít hà hương thơm , đôi mắt to cong cong như trăng lưỡi liềm.

Là thật, ba và thật sự trở .

“Vì sợ hãi?” Một lúc Hạo Hạo nháy nháy mắt hiếu kì hỏi Sơ Vân.

Sơ Vân vẫn đang chờ con trai mở miệng chuyện phiếm thở phào một , đó cô thở dài thật to, bắt đầu khoa tay múa chân kể sinh động như thật với Hạo Hạo, kể cho bé chuyện xe của là Lục Tiến hư giữa đường, đó vì để về nhà sớm một chút mà bọn họ băng qua rừng rậm giữa đêm tối, còn vượt qua con sông ngập nghềnh trong cơn mưa to, giữa đường còn gặp một con rắn hổ mang.

“Lúc sốt ruột, trở về với con thật là nhanh nhưng mà sợ rắn hổ mang.” Sơ Vân vẻ sợ hãi.

Hạo Hạo mở to hai mắt lên chuyện, vẻ mặt hưng phấn.

“Nếu con ở đấy thì .” Bé đưa tay khỏi chăn nắm bàn tay nhỏ oai.

“Con mà ở đó là thể bảo vệ cho !” Bé Sơ Vân, chân thành .

Hốc mắt Sơ Vân nóng lên, dường như sắp rơi lệ. Cô hít một , n.g.ự.c xót xa nhưng ngập tràn yêu thương ngọt ngào, đó gật đầu thật mạnh, “Ừ! Mẹ cũng nghĩ đấy! Cho nên nếu qua rừng rậm nữa nhất định dẫn con theo, như thì sẽ sợ hãi nữa! Mẹ với ba cũng sẽ vì nhớ con mà ngày nào cũng ngủ yên giấc!”

Thoáng chốc mắt Hạo Hạo sáng rỡ lên!

Mê Truyện Dịch

“Thật , thật là sẽ dẫn theo con ?” Vì kích động nên khuôn mặt của bé đỏ bừng, dường như dám tin mà hỏi Sơ Vân.

Loading...