“Để cho cả thế giới Thẩm Sơ Vân là vợ của Lục Tiến.”
Sơ Vân ngơ ngác , đầu Lục Tiến đang nắm c.h.ặ.t t.a.y cô.
Phía hai , bầu trời trong xanh gợn mây, liếc mà thấy bao la vô ngần, gió nhẹ nhàng vờn nghịch qua lá cây trong rừng, vờn nghịch qua mặt sông thanh tịnh, vờn nghịch qua mái tóc dài như mây của Sơ Vân, đó đưa từng câu chữ trầm thấp của Lục Tiến trong tai cô.
Lục Tiến cúi đầu chăm chú gương mặt nhỏ nhắn giật của cô, khuôn mặt điển trai hiện lên một nụ bất đắc dĩ, tình nguyện sa tình yêu với bảo bối của .
“ hiện giờ chúng thể .” Lục Tiến cô thật sâu, ánh mắt tĩnh mịch khiến cho tim cô đập thật nhanh.
“Tiệc cưới sẽ bổ sung , nhưng mà bây giờ kết hôn với em .”
“Em đồng ý gả cho ? Sơ Vân?” Lục Tiến chậm rãi vươn tay xoa nắn gương mặt nhỏ nhắn của cô, thành kính hỏi nhỏ.
Sơ Vân ngơ ngác khuôn mặt tuấn mĩ đang đến gần , nửa ngày cũng thể lên tiếng. Chóp mũi cô tràn ngập thở đầy nam tính mát lạnh say lòng của Lục Tiến, đôi mắt thăm thẳm như đang thấu cả linh hồn của cô.
“Sơ Vân?” Lục Tiến nhận câu trả lời nên khẽ gọi nữa, giọng như ma chú dẫn dắt cô ngoan ngoãn gật đầu.
Giờ phút đôi mắt to tròn của Sơ Vân đang ngơ ngác , trong ánh mắt rõ ràng đang tràn ngập khuôn mặt . Cô đưa lưng về phía mặt trời, ánh nắng ấm áp chiếu tới từ lưng cô, của cô đều đang ánh mặt trời tỏa sáng.
Lục Tiến khẽ nín thở, mê ánh mắt Sơ Vân. Hắn yêu thích cảm giác trông thấy ảnh ngược của trong ánh mắt cô, càng ưu thích tình cảm hề che giấu trong đáy mắt chăm chú khát vọng cô .
vì cô còn chịu trả lời ?
“Sơ Vân, em ?” Lời thúc giục của Lục Tiến rốt cuộc cũng khiến cho cô gái đang ngẩn hồi phục tinh thần.
Cô chỗ sâu nhất trong đôi mắt đen của , đó l.i.ế.m liếm đôi môi khô sáp, khẽ lên tiếng, “Em cho rằng, em trở thành vợ từ lâu chứ.”
Sơ Vân vươn tay cánh tay , kéo cúi xuống ôm thật chặt.
Thật căn bản cần hỏi cô nha.
Lục Tiến, Lục Tiến.
Năm 15 tuổi Lục Tiến từ trời rơi xuống xuất hiện mặt cô, Lục Tiến khiến cho cô nếm trải cái gì gọi là tư vị tình yêu, Lục Tiến đảo lộn cuộc sống của cô, cho sinh mệnh của cô phá vỡ, Lục Tiến khiến cô nhớ thương thật nhiều năm…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/giao-uoc-voi-anh/chuong-137-giao-uoc-voi-anh.html.]
Mê Truyện Dịch
Còn cả Lục Tiến mắt đang lớn ôm chặt cô trong lòng nữa.
Làm cô thể chứ?
Khuôn mặt tuấn mỹ của Lục Tiến trong nháy mắt hiện lên một nụ đến nỗi cho choáng váng, dường như nhanh chóng mê hoặc tầm mắt Sơ Vân. Hắn dùng lực thật mạnh ôm thiên sứ mắt trong lòng.
“Ừ, đúng .”
“Em là vợ từ lâu .”
***
Đây là một hôn lễ đơn giản.
Chỉ biển hoa, v.ú nuôi, Lục Tiến và Sơ Vân.
Không sảnh tiệc tùng huy hoàng, chỉ bầu trời xanh mênh mông.
Không thảm hoa sa xỉ, chỉ biển hoa xinh mọc khắp núi đồi.
Không khách khứa đông đúc, chỉ v.ú nuôi hai tay bưng chậu bạc, còn của Lục Tiến ngủ yên trong lòng đất.
Trên triền núi mọc đầy hoa tươi, v.ú nuôi tự tay một cái bàn trúc mới tinh, mặt bàn đặt hoa tươi biểu tượng hạnh phúc hòa thuận, trái cây, t.h.u.ố.c lá và cả lá cây cọ.
Sau khi dẫn theo Sơ Vân quỳ lạy hết khắc tên Hạo Hạo một tấm thẻ trúc đặt mỏm núi, Lục Tiến nắm tay Sơ Vân đến bên chiếu, đó hai đối diện mặt đất.
Vú nuôi mặc một chiếc áo sơ mi dài tay nhiều màu sắc, mái tóc dài hoa râm cuốn lên thành búi, trang phục lộng lẫy “ chứng giám hôn lễ” cho hai .
Bà quỳ xuống đất, chắp tay ngực, đối mặt với mặt trời mọc phía đông tụng kinh bái Phật, khuôn mặt già nua vô cùng thành kính.
Dưới sự dặn dò của v.ú nuôi, Lục Tiến và Sơ Vân úp lòng bàn tay , đó v.ú nuôi dùng dây ruy băng trói hai với , để hai cùng bỏ tay chậu bạc chứa nước hoa chuẩn sẵn, miệng thì thào chúc phúc, chúc cho hai trong tương lai thể như hương thơm của hoa, thanh khiết như nước.
Cuối cùng, bà dậy, chậm rãi đến mộ phần của ba Lục Tiến, xoay tháo xuống một đóa hoa tươi đang nở rộ. Sau khi nhúng hoa tươi chậu bạc, bà mỉm dùng hoa về phía hai đang chiếu trúc rắc nước lên. Bà dùng đôi tay của thế ba Lục Tiến chúc phúc cho Lục Tiến và Sơ Vân sẽ nhiều con cháu, phúc đức viên mãn.