Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Giao Ước Với Anh - Chương 133: Giao Ước Với Anh

Cập nhật lúc: 2025-07-10 07:52:57
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mà gã đàn ông khác kinh hãi giơ s.ú.n.g lên nhưng trong phút chốc một bàn tay dính đầy bùn nhão ghì chặt lấy cổ.Một tiếng “rắc” vang lên, phần cổ của gã áo đen đột nhiên bẻ 180 độ về phía ! Cánh tay Lục Tiến buông lỏng, “phịch” một tiếng, mặt của gã hướng xuống, hai tay buông thõng chìm trong bùn nhão.

Cái đầu thể nào bẻ nữa!

Ném t.h.i t.h.ể trong tay , Lục Tiến chống tay nhảy khỏi mặt bùn, đó hề đầu t.h.i t.h.ể chân mà về phía lùm cây, khi rẽ chỗ hõm nho nhỏ phía , cúi lau sạch bùn nhão tay.

Vừa mới lên, Sơ Vân của dùng ống nhắm tia hồng ngoại thấy vội chạy khỏi lùm cây, nhào đầu trong lòng .

“Có hoảng sợ ?” Lục Tiến tiếp thể đang chủ động sà .

“Vết thương của ?” Sơ Vân sốt ruột hỏi , bất chấp nửa trần truồng của đẫm nước, vươn tay sờ băng vải phía lưng . Vừa mới băng bó xong ngâm nước bùn, cô thật sự sợ vết thương của sẽ nhiễm trùng.

“Không , lát nữa rửa qua bôi thuốc là .” Lục Tiến ôm sát cô, hạ thấp giọng dỗ dành.

“Ừm” Sơ Vân thở nhẹ một , rốt cuộc cũng yên lòng.

“Vừa em chân thật như , thấy mà cũng đau lòng đấy.” Lục Tiến gương mặt nhỏ nhắn dính bùn khẽ nở nụ .

Trong bóng tối, đôi đồng tử của như một chấm nhỏ sáng ngời, đợi Sơ Vân lên tiếng trả lời duỗi hai tay nâng gương mặt nhỏ của cô lên, đó cúi đầu hung hăng táp một ngụm lên gương mặt bẩn vô cùng.

“Bảo bối , về nhà thôi.”

Tản sáng, một tia sáng xuyên qua lá cây chiếu rừng. Bên cạnh một dòng suối nhỏ trong rừng, Lục Tiến ngay chỗ nước chảy mạnh tẩy rửa thể.

Hắn chặn dòng chảy, cứ như mà để nước giội lên mặt, da thịt trần trụi đụng nước lạnh tỏa từng đợt khí nóng, mấy vết thương lưng chịu tác dụng của lực quá mạnh mà bắt đầu rướm máu.

“Lục Tiến xong ?” Sau khi rửa sạch bùn đất băng vải, Sơ Vân sốt ruột bên dòng suối chờ Lục Tiến đến thuốc.

Lục Tiến vẫy vẫy mái tóc ướt đẫm leo lên bờ, với Sơ Vân xuống.

Quanh vết thương bùn đất xâm nhập trắng nhợt, từng cử động cũng cho vết thương rướm máu, Sơ Vân cắn môi dùng vải khẽ lau nước đọng, theo lời chỉ của Lục Tiến dùng chủy thủ khoét chỗ thịt nhiễm trùng quanh vết thương, đó đắp loại thảo dược cầm m.á.u kháng viêm lúc lên. Sau khi băng bó xong, hốc mắt nãy giờ vẫn đỏ ửng của cô bắt đầu rơi nước mắt.

“Lục Tiến” cô thật nhỏ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/giao-uoc-voi-anh/chuong-133-giao-uoc-voi-anh.html.]

“Hửm?” Lục Tiến nghiêng đầu sang cô.

“Từ nay về đừng để cho thương như nữa, ?” Sơ Vân rưng rưng ngẩng đầu lên, thật sâu đôi mắt sâu thẳm của Lục Tiến.

Lục Tiến xoay , dịu dàng kéo cô trong lòng.

Mê Truyện Dịch

“Sao thế?” Hắn khẽ hôn lên tóc cô.

“Em khó chịu, tận mắt thấy thương em thấy khó chịu.” Sơ Vân khụt khịt mũi, dụi đầu lồng n.g.ự.c , nghẹn ngào .

“Mỗi ngày đều đối mặt với những chuyện nguy hiểm như mà em thì thể giúp gì cho .”

mà nhất định nhớ kĩ, nếu như thương thì cả ngày lẫn đêm em sẽ chịu đựng sự đau khổ như .”

Đôi tay đang ôm lấy vai cô của Lục Tiến đột nhiên siết . Dòng nước mắt ấm áp chậm rãi chảy từ khóe mắt Sơ Vân rơi xuống vòm n.g.ự.c trần của Lục Tiến, Lục Tiến cảm thấy nước mắt nóng hổi như tan chảy tim .

Hắn tự tay nâng mặt Sơ Vân lên. Đôi mắt to xinh ngập nước mắt càng khiến cho mắt cô thêm trong suốt. Đôi đồng tử trong suốt thật giống như hòn ngọc màu đen, nước mắt chảy xuống long lanh trong suốt khiến cho nhịn mà cảm thấy thương xót.

Làm thể để cho gương mặt xinh như vương vệt nước mắt chứ?

“Hãy cho thêm chút thời gian , bảo bối .” Lục Tiến thẳng cô, ánh mắt chứa đầy tình cảm dịu dàng như hòa thành nước chảy .

“Anh cam đoan sẽ để xảy chuyện nữa.” Hắn chằm chằm cô, đưa lời thề.

“Anh cam đoan sẽ mang đến cho em và Hạo Hạo một thế giới hạnh phúc.”

Sơ Vân lẳng lặng , chậm rãi vươn tay lau vệt nước mắt mặt , đó thật sâu, thật sâu đáy mắt , “Ừm, em chờ .”

***

“Nóng quá” Sau khi qua một gốc cây đại thụ, Sơ Vân nhịn dùng tay lau mồ hôi trán, đó ngẩng đầu lên bầu trời âm u qua khe hở giữa những nhánh cây. Bây giờ chỉ mới giữa trưa nhưng sắc trời âm u như đang chạng vạng.

Loading...