Cô trông vẻ chật vật, nhưng vì cảm thấy giờ phút cô xinh thể tưởng tượng nổi.
“Những kẻ là ai ? Vì thế?” Tắt bật lửa , khu rừng rậm đột nhiên trở nên u ám tối tăm, Sơ Vân khoanh hai tay hạ thấp giọng hỏi.
“Nhắm , nếu quân chính phủ phái tới thì là kẻ phản đồ trong quân đội.” Lục Tiến trả lời kiểm tra khẩu s.ú.n.g trong tay.
Người Lục Tiến c.h.ế.t ở vùng Tam Giác Vàng nhiều, nhưng kẻ thể thì chỉ mấy lão già trong quân chính phủ. Đánh trận nhiều năm như , sớm trở thành cái đinh trong mắt những kẻ lãnh đạo của chính phủ.
Hành động ám sát tinh vi như , chỉ sợ là kế hoạch ngày một ngày hai. Còn với việc đối phương nắm giữ trong tay hành trình ngừng biến hóa của , xem trong đội quân độc lập kẻ phản bội.
Sh**, s.ú.n.g dùng nữa. Vừa nhảy xuống sông quá mau kịp chuẩn , nước sông quá đục, nòng s.ú.n.g bùn cát chui , khi rửa sạch sẽ thể nổ s.ú.n.g , nếu sẽ gây nổ. Lục Tiến sờ sờ , chỉ thanh chủy thủ luôn mang theo bên là dùng . khi về khi cần từng bước từng bước xử lí kẻ địch thì đao mới là vũ khí nhất.
“Sợ ? Bảo bối?” trong bóng tối, Lục Tiến vuốt ve gương mặt bẩn của Sơ Vân, tới gần in một nụ hôn dịu dàng lên mặt cô.
“Có , sợ nữa.” Sơ Vân lập tức lắc đầu.
Cô cũng vì giờ phút thậm chí cô vẫn còn ở trong trạng thái mờ mịt đối với sự việc đột ngột , nhưng từ nhiều năm tới giờ, chỉ cần Lục Tiến bên cạnh thì cô sẽ cảm giác an một cách khó hiểu.
“Vậy bây giờ đây?” Sơ Vân cắn môi khẽ hỏi.
Lục Tiến mỉm , kéo bàn tay nhỏ bé của cô sang, sâu trong rừng.
“Làm gì bây giờ ? Đương nhiên là xử lý bọn chúng, đó sẽ về nhà.”
***
Mê Truyện Dịch
Trong rừng rậm sâu u, tăm tối ánh sáng, vỏ cây đại thụ cao trăm thước dày đặc rêu xanh, từng đám rêu xanh phát ánh sáng xanh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/giao-uoc-voi-anh/chuong-131-giao-uoc-voi-anh.html.]
Chiếc giày quân dụng nhẹ nhàng linh hoạt giẫm lên lá cây, phát tiếng động. Xuyên qua ống nhắm của khẩu s.ú.n.g nhắm bằng tia hồng ngoại, những tay s.ú.n.g vũ trang đầy đủ cảnh giác tìm kiếm mục tiêu trong bóng tối. Bọn chúng mò truy đuổi tung tích đối phương đến tận nơi thâm sơn cùng cốc , ai dám xem thường, bởi vì mục tiêu của bọn chúng là sát thần khét tiếng của vùng Tam Giác Vàng.
Mặt đất chân trơn ướt, trong rừng lấy một tia sáng, tối đến mức khiến cảm nhận một loại c.h.ế.t chóc, khí nóng ẩm, khu rừng rậm nhiệt đới còn mang theo hương vị ẩm ướt nồng nặc đặc trưng, thỉnh thoảng còn phiêu tán một mùi m.á.u tươi, lòng bàn tay cầm s.ú.n.g khẽ run lên, bọn chúng càng cẩn thận tìm kiếm hơn.
Đi vài bước thì qua ống nhắm xuyên qua cây đại thụ đến vài mới ôm hết khắp đầy dây leo, gã phát hiện một miếng băng vải dính máu. Giơ s.ú.n.g lên quét bốn phía một vòng phát hiện điểm gì khác thường, gã đạp lá cây gây một tiếng động tới, dùng mũi giày quân dụng gẩy gẩy miếng vải mặt đất. Bốn phía xung quanh băng vải còn sót vài vết máu, xem từng thuốc ở đây, hơn nữa cũng rời bao lâu.
Không đúng! Tên lão luyện như mà để dấu vết gì ?!
Nghĩ tới đây, tay s.ú.n.g lập tức lui về , khẩu s.ú.n.g trong tay nhanh chóng giơ lên ngắm bắn.
“A…!” Tay s.ú.n.g đột nhiên phát tiếng kêu kinh hãi khia giẫm một sợi dây!
Sợi dây Lục Tiến bí mật cột bên cây đại thụ gã giẫm trong nháy mắt bỗng nhiên chìm xuống , cây dây leo mềm dẻo quấn trong tay kéo một cái, trong phúc chốc, tay s.ú.n.g kéo lên!
Một nhát nhảy xuống một nhát bay lên!
“Đột đột đột…” tay s.ú.n.g kinh hoàng bóp cò loạn xạ, viên đạn bay vút găm cây thô to bốn phía! mà gã cũng chỉ kịp hành động một .
Trong nháy mắt khi giao , ánh sáng lạnh lẽo lóe lên trong đêm tối, chiếc đầu lâu màu đen đột nhiên bay khỏi , chỗ Lục Tiến cắt rời b.ắ.n một dòng m.á.u tươi văng xa cách đó vài mét.
“Bịch!” chiếc đầu rơi xuống lăn vài mét phát một tiếng vang.
“Đi thôi bảo bối.” Lục Tiến lau vết m.á.u chủy thủy, cầm cây s.ú.n.g ngắm trong tay gã , xoay tới cây, kéo lấy Sơ Vân đang chồm hổm cây bịt lỗ tai tiếp tục trong rừng.
Mấy phút , hai gã áo đen thấy tiếng s.ú.n.g chạy tới trông thấy một t.h.i t.h.ể c.h.ặ.t đ.ầ.u mặt đất thì hung hăng nhổ nước miếng chửi thề vài câu, sắc mặt hung ác đuổi theo trong rừng.