Đây là vận chuyển bí mật vượt qua biên giới của ba nước, mà vì hành trình bí mật nên đích một chuyến. mà Sơ Vân những điều , cô chỉ nếu như Lục Tiến vẫn còn sinh tồn và chiến đấu mảnh đất cằn cỗi đầy m.á.u tươi thì cô và con trai cũng thể né tránh việc chạm mặt với những mặt tối chung quanh .
Cô chán ghét chiến tranh, sợ hãi mùi m.á.u tươi. Nơi đây giống với thế giới cô sinh trưởng, ngay cả loài hoa tươi xinh cũng cất giấu nọc độc nguy hiểm.
Hạo Hạo yêu mến nơi . Phụ tử thiên tính, huyết mạch di truyền. Trong cơ thể đứa trẻ đang chảy dòng m.á.u hiếu chiến của Lục Tiến, mạnh mẽ dã tính. Mà cô sớm trong lòng bàn tay , mà chạy đằng trời.
Lục Tiến , một ngày nào đó, loạn lạc chấm dứt, cuộc sống của trở về quỹ đạo thông thường thì sẽ còn hiểm nguy, xung đột cùng phiêu bạt nữa. Đây là tín ngưỡng của , thì hãy để cô hiểu rõ tất cả về !
Lần đầu tiên Lục Tiến vì sự cố chấp của một phụ nữ mà đau đầu, hết tới khác đánh mà chửi cũng xong.
Ngày hôm , Euler từ bên ngoài trở về doanh trại, khi chuyện đối diện Lục Tiến to một lúc, đến khi một thanh chủy thủ lóe lên tia sáng lạnh lẽo lướt qua tai cắm thẳng bức tường phía ghế thì mới thu hồi dáng vẻ hờ hững, thẳng lưng tỏ nghiêm túc , “Cậu mang cô , coi như hưởng tuần trăng mật cũng .” Anh chớp chớp mắt với Lục Tiến.
“Không còn việc ? Khi hai trở về cũng thể , sẽ sắp xếp tất cả cho hai .”
Lúc Tiến nhíu mày , chờ tiếp.
“Cậu chỉ cần lộ mặt thôi, chuyện còn hãy giao cho cái con sói nhỏ mà dạy dỗ là .” Nhắc tới Nham Đương, ánh mắt Euler nheo , giọng điệu vẻ nghiến răng nghiến lợi.
“Hàng đến tay sẽ để cho Nham Đương áp tải về nước, sẽ ở biên giới tiếp ứng cho .”
“Cậu theo nhiều năm như , con đường cũng từng qua, sẽ vấn đề gì .”
Mê Truyện Dịch
“Về phần , chỉ cần chạm mặt với cầm đầu bên là , đó cứ mang theo em dâu mà hưởng thụ sự ngọt ngào.” Euler vỗ hai tay , chấm dứt lời đề nghị, xem , thật là viên mãn.
Lục Tiến nhướn mày, ngón tay khẽ vịn lấy tay vịn ghế. Đây cũng là một cách , hàng tay , hệ nguy hiểm sẽ giảm nhiều, và Nham Đương tách mà cũng thể dời sự chú ý của bên , để cho Nham Đương thể bí mật thành nhiệm vụ ở bên đó, thuận tiện dẫn Sơ Vân chơi một chuyến, khi trở về sẽ nốt chuyện má vẫn tâm tâm niệm niệm , nhất cử tam tiện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/giao-uoc-voi-anh/chuong-124-giao-uoc-voi-anh.html.]
Chỉ là… Hạo Hạo đây? Để một nhóc ở đây, nhóc quen ?
Từ khi Hạo Hạo kho hàng thì quả thật là như cá gặp nước. Mà đến tối Nham Đương việc xong chạy về doanh trại, thấy Hạo Hạo thích nghiên cứu s.ú.n.g ống nên khoe cho Hạo Hạo xem khẩu AK cải tiến tính năng khiến cho Hạo Hạo cực kì hứng thú, ngày hôm , nhóc lôi một đống s.ú.n.g trường cùng s.ú.n.g ngắn cũ, chuẩn tự tạo một “món đồ chơi”, mê mẩn đến nỗi quên cả việc dính lấy .
Đêm ngày xuất phát, Sơ Vân thương lượng với Hạo Hạo chuyện và Lục Tiến sẽ ngoài việc vài ngày. Cậu nhóc mặc đồ ngủ dựa lòng Sơ Vân đầu tiên là sửng sốt một lúc, đó cúi đầu gì, đến khi Sơ Vân giải thích nhiều sẽ trở về bé mới ngẩng đầu lên, giương đôi mắt đen láy .
“Hai sẽ trở về ?” Bé nhẹ nhàng hỏi.
“Mẹ sẽ về mà, bởi vì con ở đây.” Sơ Vân kìm nén cơn đau rút trong ngực, mỉm .
Cảm giác an của Hạo Hạo cần tiêu trừ dần dần, cho nên bọn họ ngoài vài ngày trở về cũng thể từ từ tăng cường sự tín nhiệm của bé với ba và .
“Hai sẽ về ?” Hạo Hạo tiếp tục hỏi.
“Về chứ, vì bảo bối quý báu nhất ở đây mà.” Sơ Vân nắm bàn tay nhỏ nhắn của bé, nhẹ nhàng lung lay.
“Bảo bối quý báu?” Hạo Hạo vẫn hề chớp mắt cô chằm chằm.
“Chính là con đó.” Sơ Vân ôm chặt lấy thể nhỏ bé trong lòng, hôn lên mái tóc mềm mại của bé.
“Con là bảo bối mất mới tìm nha.” Cô mỉn trả lời.
Giọng dịu dàng như nước của cùng lồng n.g.ự.c thơm thơm mềm mềm trấn an nỗi lo sợ của bé, bé thẹn thùng vùi đầu xuống, yên tâm khẽ gật đầu trong lồng n.g.ự.c Sơ Vân, đó phát tiếng trả lời nhỏ, “Vâng”