Thấy gương mặt nhỏ nhắn đầy hưng phấn của con trai, Lục Tiến kinh ngạc nhướn mày. Thì nhóc thích nơi .
Lúc chạng vạng tối, bọn họ tiến phạm vi quản lí của doanh trại. Vẫn là con đường núi với vách núi dựng hiểm trở, nhưng năm đó khi Sơ Vân đang trong trạng thái chóng mặt hoa mắt, lúc sức tò mò quan sát hai bên trái , Hạo Hạo sấp cửa sổ xe, mê cảnh sắc thần kỳ đường.
Xa xa , con đường núi vô cùng ngoằn nghoèo, nhưng Sơ Vân cũng ở đây khác nhiều.
Tại góc rẽ núi thêm hai gian nhà gỗ giản dị dựng lên, hai bên nhà gỗ đều xây trạm gác. Vị trí của trạm gác đặt tài tình, vặn ở vị trí ngã rẽ, nếu kẻ thù xâm nhập, từ núi qua ngã rẽ sẽ núi non ngăn cản thấy trạm gác , mà khi rẽ binh lính thể quan sát rõ ràng kẻ địch, lúc nào cũng thể dùng s.ú.n.g máy theo khe suối phong tỏa con đường phía .
Nơi của sơn trại thể Euler cùng Lục Tiến biến thành một cấm địa, Lục Tiến cũng để một đoàn quân trấn giữ ở đây.
Nơi lưng dựa vách núi hiểm trở, dễ thủ khó công, hỏa lực đều tấn công góc chết, pháo xạ đối với doanh trại núi của bọn họ mà thì chút tác dụng nào, dù cho quân chính phủ đến đây cũng thể đánh .
Muốn lên núi cũng chỉ con đường , mà hàng rào chung quanh ngọn núi đều là rừng sâu hiểm trở, một khi xảy biến động lui trong rừng mười ngày nửa tháng thì quân địch cũng chẳng cách nào.
Sáng nay Lục Tiến cũng nghĩ sẽ đưa Sơ Vân và Hạo Hạo đến đây, nhưng khi xảy chuyện lúc sáng, còn đảm bảo an trăm phần trăm như nữa, thể để cho Sơ Vân và Hạo Hạo ở trong khách sạn nữa.
Xe qua vài trạm gác dọc theo con đường, tới gần cánh cửa chính trong doanh trại nay đổi thành cửa sắt cực lớn. Từ xa Sơ Vân trông thấy Euler với vẻ mặt lười nhác cùng Tiểu Huyên nắm tay vô cùng hưng phấn chờ.
“Chị Sơ Vân!” Tiểu Huyên dùng sức hất tay , chạy thẳng về phía chiếc xe quân dụng, chạy một nửa thì cô bé trông thấy một nhóc vô cùng xinh xắn Lục Tiến dùng một tay bế xuống xe.
“Trời ạ! Trời ạ! Trời ạ!” Tiểu Huyên há hốc miệng, mắt ngừng đảo quanh Hạo Hạo đang trốn lưng Sơ Vân, vẻ mặt vô cùng đáng thương vì vươn tay ôm lấy nhưng sợ Lục Tiến nên dám tay, thấy thế Sơ Vân ngừng nhoẻn miệng .
Không khí bên vô cùng ấm áp vui sướng, bên Euler nháy mắt với Lục Tiến mấy .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/giao-uoc-voi-anh/chuong-121-giao-uoc-voi-anh.html.]
“Đã điều tra .” Euler bất đắc dĩ lắc đầu, tỏ vẻ mặc niệm cho cái cô tiểu thư đầu óc bã đậu .
“Là Lâm Bội Bội .”
Biệt thự nhà họ Lâm trong tổng bộ quân khu
Lâm Bội Bội cắn môi đảo quanh phòng nhiều , rốt cuộc vẫn giường, dũng khí xuống thư phòng thẳn thắng thành khẩn về việc đặt b.o.m đáy xe Lục Tiến.
Không Lục Tiến điều tra là đây?
Nghĩ đến khuôn mặt lạnh như băng của Lục Tiến, Lâm Bội Bội nhịn mà rụt vai .Đối với đàn ông yêu mến từ mười mấy tuổi, cô thương sợ, yêu dáng vẻ lạnh lùng của nhưng sợ thủ đoạn tàn nhẫn của , cô thật sự quá tức giận mới chuyện . Thật quả b.o.m là thật nhưng căn bản cô mở điều khiển từ xa tay .
Cô chỉ dọa cô gái nũng nịu mà thôi! Cô gái ngoại trừ gương mặt xinh thì còn cái gì nữa chứ? Nhìn là thấy yếu ớt nhu nhược, giống như gió thổi một cái sẽ sinh bệnh, là ngay là một cô ả õng õng ẹo cho phát ngán, chắc là A Tiến cái vẻ điềm đạm đáng yêu cho tâm hồn điên đảo . ở vùng Tam Giác Vàng , cô gái vốn là thể tồn tại ở đây!
Mê Truyện Dịch
Cô sai gài b.o.m nhưng chỉ thấy cái dáng vẻ khi thiếu chút nữa nổ c.h.ế.t mà thôi, sẽ sợ tới mức la là ngất nhỉ? Bị hoảng sợ một bỏ đó khiến cho A Tiến nghĩ căn bản cô nàng thích hợp với , cùng lắm thì chỉ thể dùng để đùa giỡn thôi!
Chỉ tiếc là binh lính báo cáo quả b.o.m tên nhóc thối Nham Đương gỡ mất , căn bản A Tiến để cho cô gái trông thấy mà đưa thẳng cô gái đến doanh trại.
là tức c.h.ế.t cô mà!
Bây giờ A Tiến tra cô nữa, , là ngày mai với ba một tiếng nhỉ, ba thì cũng dám gì cô cả!