Một lúc cô mới miễn cưỡng nhận cô bé mặc quần lụa mỏng màu đen làn da trắng như tuyết cùng đôi môi đỏ mọng là cô nàng mà Euler cất giấu nhiều năm nay.
còn là ai?
Trong ánh đèn m.ô.n.g lung, tuy thấy rõ gương mặt cô nhưng một loại hương vị thanh nhã mềm mại đáng yêu cho mơ mộng, cô tuyệt đối là một cô gái , .
Cô mặc một chiếc váy ngắn màu trắng đơn giản , làn váy lộ cặp đùi nhỏ nhắn, tinh xảo tựa như một món hàng mỹ nghệ. Bởi vì đột nhiên chú ý nên hình như cô bối rối, cằm cúi thấp xuống một chút, trông yêu kiều. Vẻ mặt bối rối toát lên một vẻ ngây thơ, nhất cử nhất động đều mềm mại đáng yêu khiến cô gái nào cũng ao ước .
Hai cô gái , một kiều diễm mang theo vẻ thanh thuần, một trong sự uyển chuyển tinh tế mang theo một chút yêu mị, nếu như đây là khu vực cấm thì chỉ sợ tất cả đàn ông ở đây đều sẽ tham lam đưa ánh mắt về phía .
“A Tiến, cô là ai ?” Lâm Bội Bội cắn chặt môi một cái, dùng giọng khàn khàn hỏi.
Đối với một cô gái từ đến giờ đều tự tin về vẻ bề ngoài xinh của mà thì đây là một đả kích, chỉ là gặp tình địch mà là bạn cô là tình địch của nhưng bạn thể thừa nhận khí chất cùng nhan sắc của so còn kém một nửa.
Lục Tiến cũng trả lời cô . Hắn thoáng qua Euler, dậy lướt qua Lâm Bội Bội, vươn tay giành lấy bàn tay đang Tiểu Huyên nắm lấy, đó cứ như mà nghênh ngang dắt cô bỏ thẳng.
Lâm Bội Bội há hốc miệng, ngẩn ngơ theo bóng lưng hai , hai mắt đột nhiên cảm thấy chua xót, n.g.ự.c cảm giác đố kị thiêu đốt, gần như nứt . Một lúc , cô dùng sức vung tay lên, bộ bình rượu cùng ly rượu và mâm trái cây chiếc bàn thấp đều đổ xuống mặt đất, đó òa lên.
Mấy cô nàng xinh đang rót rượu cho Euler cũng kinh hãi lập tức vây quanh, lôi kéo tay cô trấn an.
Mà Tiểu Huyên vẫn ngoài lối thấy mấy cô gái sang Euler đang lười biếng dựa ghế salon xem náo nhiệt, hai mi mắt rủ xuống, lạnh nhạt vứt một câu, “Cháu mệt , về đây.” Rồi xoay bỏ .
Euler nhướn mày, khuỷu tay gác lên thành ghế salon, khóe môi cong lên một nụ khó hiểu, như đang điều suy nghĩ về phía cô nhóc bỏ .
Nhóc con nổi bão ? Tiếc thật, dáng vẻ yêu kiều cho tê dại từ đầu đến chân.
Tiểu yêu tinh , cứ ngọt lịm như mà bắt lấy trái tim .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/giao-uoc-voi-anh/chuong-116-giao-uoc-voi-anh.html.]
Bóng dáng mặc quần lụa mỏng màu đen nhanh chóng qua con đường lớn của câu lạc bộ đêm, ánh mắt dọc theo con đường sáng ngời khuôn mặt kiều mị nhỏ nhắn nhưng bóng dáng xinh bước thang máy phục vụ nhấn sẵn, biến mất mặt .
Đẩy cánh cửa phòng xa hoa của khách sạn , Tiểu Huyên đá văng giày chân cửa , kiễng mũi chân lên cho lòng bàn chân nghỉ ngơi một chút chân trần về phòng .
Trong phòng tắm vang lên tiếng nước ào ào, trong khe cửa của cánh cửa đóng, nóng dần dần lan tràn ngập.
Sau khi cô gái mặc chiếc áo ngủ mềm mại lau sạch tóc bước khỏi phòng tắm thấy Euler mang vẻ mặt vui vẻ đang chiếc ghế sofa cạnh bên cửa sổ sát đất trong phòng.
“Chú Euler” Động tác của Tiểu Huyên cứng bình tĩnh chậm rãi lau khô tóc, để cho chiếc khăn bông lớn lộ mảnh da thịt trắng nõn cổ.
“Vì tức giận? Sao sự đồng ý của một bỏ về hả?” Euler duỗi đôi chân dài, miễn cưỡng tựa ghế, thật kĩ từng đường cong mê lớp áo mỏng của cô bé.
Mê Truyện Dịch
Tiểu Huyên cắn cặp môi đỏ mọng, một chỗ lên tiếng.
“Không , phạt cháu ?” Trên mặt hiện lên một nụ tà khí thâm trầm.
“Cởi áo .” Euler nhướn cằm lên khẽ .
“Cháu !” Tiểu Huyên phát tiếng nũng nịu thể che giấu sự rung động.
“Hừ, hôm nay cháu ngoan hai , xem vẫn dạy dỗ một chút mới .” Euler nhăn mày như đang buồn rầu.
“Cháu ngoan ngoãn tự cởi là tay đây?” Ánh mắt tròng trọc cô nàng chỉ cần lời sẽ xử ngay, l.i.ế.m liếm môi chậm rãi : “Thật sự thì sở trường cởi quần áo của phụ nữ đấy.”
Bàn tay nắm lấy chiếc khăn của Tiểu Huyên khẽ run lên, hận c.h.ế.t cái vẻ mặt đào hoa vô của , ánh mắt đang chờ mong tay , cô bé cắn chặt răng, từ từ buông chiếc khăn .