Cô lẳng lặng ngoài hai , vẻ mặt vô cùng dịu dàng. Lục Tiến đầu , thật sâu trong đôi mắt cô. Ánh mắt hai giao , yêu thương triền miên, dần dần ánh mắt Lục Tiến trở nên nóng bỏng, Sơ Vân thấy thế nên mặt cũng tự chủ mà đỏ ửng, đôi đồng tử ướt át nhộn nhạo.
“Hư hỏng!” Làn gió khẽ vờn qua đôi gò má đỏ ửng của cô, cô khẽ thở nhẹ một tiếng, chạy trối chết, e lệ phòng khách bảo giúp việc chuẩn bữa sáng.
Khóe miệng Lục Tiến nhếch lên, từ từ thu hồi ánh mắt , chuyên tâm nghiên cứu đồ chơi cùng con trai. Không đầy mấy phút , gian ấm áp của hai ba con báo cáo từ tổng bộ cắt đứt.
Sáng sớm hôm nay, tổng bộ quân độc lập chính phủ Myanmar đưa điều kiện đối với yêu cầu độc lập của bọn họ.
Đối phương dùng “Hiến pháp” tỷ lệ thông qua cao yêu cầu quân độc lập rút lui khỏi hai nơi trọng yếu thuộc phạm vị quản hạt của bọn họ, cũng chắp tay chuyển nhượng những vùng đất cho quân chính phủ. Mà tất cả trong vùng Tam Giác Vàng đều hai phân khu chính là tổng bộ của quân độc lập và quân đồng minh.
Quân chính phủ bọn họ từ bỏ hai vùng chiến lược cùng trung tâm kinh tế mậu dịch, rõ ràng chính là bắt thế lực kết minh của bọn họ từng bước một bước phạm vi quản hạt của chính phủ.
Tổ đàm phán kháng nghị quyết liệt đến quân chính phủ nhưng đối phương vẫn kiên trì giữ điều kiện . Vì việc mà hiện giờ Euler đang ở sơn trại cũng chạy tới tổng bộ.
Lục Tiến yên lặng điện thoại xong, khóe miệng hiện lên một nụ lạnh lùng.
Mấy lão già quân chính phủ quá lâu ăn với chiến trường nên mấy cái điều kiện kì quái mà cũng nghĩ . Nếu đàm phán thành thì cứ tiệp tục cuộc chiến mưa b.o.m bão đạn .
Sơ Vân chuyện gì xảy nhưng cô cảm thấy rõ ràng trong nháy mắt Lục Tiến tỏa một thở lạnh lẽo, đáy mắt cô khỏi hiện lên vẻ lo lắng.
“Anh về tổng bộ một chuyến, em cùng Hạo Hạo hãy ngoan ngoãn ở trong nhà, ?” Lục Tiến cô mỉm , ôm chầm lấy vòng eo nhỏ của cô trấn an.
“Đeo cái , bất kì nơi nào trong khách sạn cũng thể nhưng nếu mang theo thì rời khỏi phụ cận khách sạn, hiểu ?” Hắn đặt một sợi dây bằng đồng tinh sảo lên lòng bàn tay cô, trịnh trọng căn dặn cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/giao-uoc-voi-anh/chuong-109-giao-uoc-voi-anh.html.]
Tuy nơi thuộc khu vực trọng điểm, chung quanh đều bộ đội đóng quân nhưng vì đang giằng co với quân chính phủ, hôm nay xảy chuyện , vì an chỉ thể hạn chế phạm vi hoạt động của cô.
“Ừm” Sơ Vân lời nhẹ gật đầu, vẻ nỡ .
“Anh bao lâu?” Cô cắn đôi môi đỏ mọng hỏi.
“Ngày nào cũng sẽ về.” Cánh tay Lục Tiến ôm hai bên hông cô siết chặt , vì cô nỡ nên cũng .
Sau một nụ hôn triền miên, buông cô gái đang đỏ mặt thở hổn hển , dặn dò thêm vài câu nữa nhanh chóng rời khỏi tầng thượng.
đêm nay Lục Tiến về, vì sợ quấy rầy đến nên Sơ Vân cũng dám gọi điện thoại cho .
Mê Truyện Dịch
Binh lính phụ trách bảo vệ an cho con cô thông báo vì lẽ sẽ tiếp tục khai chiến nên Lục Tiến đang họp cùng tổng bộ cả đêm, ngay cả điện thoại cũng cực ít cơ hội gọi, tạm thời trong vòng hai ngày thể về .
Không Lục Tiến dường như một ngày trở nên đặc biệt nhàm chán, cũng may Hạo Hạo ở cùng cô. Đứa trẻ đến giờ vẫn mở miệng gọi ba nhưng sự ỷ với cô và Lục Tiến dần dần tăng thêm, mỗi sáng sớm, cô đều cùng con trai sách trong vườn hoa, kể chuyện cổ tích, giữa trưa lúc ngủ trưa Hạo Hạo đều Sơ Vân bên cạnh giường một lúc bé mới chịu ngủ say.
Có hai chiếc chìa khóa, Sơ Vân dẫn theo con dạo từ xuống mấy , đương nhiên, đằng đằng hai đều vô lính mang vũ khí đầy đủ, tới hai ngày, các quản lí từ xuống của khách sạn đều tầng thượng hai vị khách quý, cả khách sạn thậm chí cả quân khu đều cẩn thận khi cho .
Tối hôm nay, nữ giúp việc đang chuẩn bữa tối, Sơ Vân đang ở trong phòng từ từ xem tư liệu về khu trực thuộc thu thập trong mấy ngày qua, vì cô chính thức hiểu mảnh đất nơi Lục Tiến trưởng thành và chiến đấu.
Thấy tập trung tinh thần sách, Hạo Hạo cũng bắt đầu thấy nhàm chán với l.ự.u đ.ạ.n hình tròn trong tay sớm khám phá hết. Sau đó, bé cầm quả lưu đạn lên, một tay cầm lấy chiếc chìa khóa Sơ Vân đưa cho bé, chậm rãi khỏi phòng, binh lính canh giữ hành lang lập tức theo.