Lục Tiến cũng tới gần ôm lấy hai , chỉ đó, một lớn một nhỏ cửa sổ, hai quan trọng nhất trong cuộc đời , tâm tình kích động đến cách nào rõ.
***
Sáng sớm, ánh nắng xuyên qua khe hở của tầng tầng bức màn chiếu sáng cả căn phòng.
Trên chiếc giường lớn mềm mại ấm áp, đàn ông đồng hồ sinh học đánh thức xoay áp thể đang cuộn tròn trong lòng xuống . Hắn nhấc một cánh tay cường tráng lên, nhẹ nhàng ôm lấy hôn l.i.ế.m dung nhan xinh bên . Xem gương mặt nhỏ nhắn tinh tế vẫn còn khá mệt mỏi, thậm chí hàng mi dài cong vút che phủ da thịt mỏng manh mắt còn xuất hiện quầng thâm.
Lục Tiến than nhẹ, buông cô để cho cô nghỉ ngơi thật nhưng hai tay của như chủ kiến của riêng chậm rãi luồn quần áo bằng vải bông, khoác lên hai gò n.g.ự.c non mềm diễm lệ, đó bắt đầu nhẹ nhàng chậm chạp vuốt ve.
Lớp vải bao trùm đôi chân dài trắng nõn từ từ đẩy lên, dùng đầu gối đẩy hai chân cô , nhụy hoa một sợi vải, chỉ đáng thương lộ vẻ non nớt yêu kiều, như đang chờ mong chà đạp.
Khóe môi nhếch lên, cúi đầu nhẹ nhàng l.i.ế.m láp cánh môi sưng đỏ của cô, đó cau mày khẽ hít một chậm rãi đưa .
Cách mấy tiếng , con đường cố gắng khai phá vẫn còn căng chặt gấp khúc khiến cho vô cùng gian nan. Một lúc , mới thể đẩy .
Cô gái đang ngủ say vì thấy thoải mái nên khó chịu than nhẹ nhưng vẫn tỉnh .
Mê Truyện Dịch
Chống tay lên, bắt đầu chậm rãi di chuyển. Dần dần, trong lúc ngủ mơ màng cô theo tiết tấu chạy nước rút của hàm hồ phát tiếng kêu yêu kiều.
Lục Tiến thở dốc hơn, động tác cũng bắt đầu nhanh hơn, khí nóng rực khiến cho cô gái mở đôi mắt kèm nhèm , cô chỉ ngơ ngác trong chốc lát kịp phản ứng ngay, đó thẹn thùng giận dỗi trừng mắt với Lục Tiến đang cúi cô, cùng với đôi chân đang vắt cánh tay cường tráng của .
“Aizz ?” Sơ Vân nhíu mày cắn môi, nhẫn nhịn sự dồn dập của , miệng phát từng tiếng giận dỗi yêu kiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/giao-uoc-voi-anh/chuong-101-giao-uoc-voi-anh.html.]
“Bảo bối , em phụ trách đút cho một vật no bụng, là gì ?” Lục Tiến khẹ, chậm động tác , cố gắng chậm chạp ma sát tra tấn cô.
“Ừm cái gì?” cô động tác của kích thích phát âm thanh run run.
“** của .” Lục Tiến khẽ, cúi đầu xuống chặn môi cô , tăng tốc động tác của , cho cô quên cảm giác khó chịu, quên bối rối, chủ động vươn tay ôm lấy cánh tay , cùng vùi đầu công việc vận động buổi sáng tuyệt diệu .
Phóng thích xong, tinh thần sảng khoái bế cô gái ngủ bồn tắm, giúp cô chà lau thể bế cô lên chiếc giường lớn êm ái dùng chăn đắp kín cho cô, đó nhẹ nhàng khỏi phòng.
***
Mở cửa phòng trẻ em bên cạnh, bên trong một bóng , đứa trẻ vẫn như mấy ngày , sáng sớm khỏi phòng hơn nữa còn tự bộ quần áo tối qua Sơ Vân chuẩn sẵn cho bé, nếu như gì đổi thì lúc hẳn là bé đang ở bãi cỏ trong vườn hoa. Lục Tiến nhíu mày, xoay ngoài vườn hoa.
Suốt một tuần lễ rời khỏi tầng thượng khách sạn, tổng bộ mấy gọi về quân khu nhưng đều lờ . Trước mắt với mà gì quan trọng bằng niềm vui của phụ nữ và đứa con của .
Tầng thượng của khách sạn thiết kế thành một căn nhà theo phong cách cung đình, chỗ ở, chỗ tập thể hình, rạp chiếu phim, bể bơi ngoài trời, vườn hoa ngoài trời, còn sân chơi trẻ em thiết kế riêng cho Hạo Hạo.
mà con của nhiều hứng thú với tất cả những thứ cho hai mắt của một đứa trẻ tỏa sáng. Nghĩ đến việc , Lục Tiến khỏi khẽ nhăn mặt.
Có lẽ vì năm năm thiếu thốn, lẽ vì còn quen nên tuy Hạo Hạo chấp nhận Sơ Vân và Lục Tiến nhưng vẫn yên lặng ít như , giống như những đứa trẻ bình thường cả ngày đều dính lấy hai . Thậm chí bé còn mở miệng gọi ba , điều cho Sơ Vân vô cùng đau lòng, cả ngày quấn lấy con, dường như đặt tất cả tình thương cùng sự dịu dàng lên con. Mà cũng vơ vét hết tất cả đồ chơi trẻ em đưa đến mặt con, nhưng khi nhận lấy đồ chơi bé chỉ hờ hững loay hoay một chút với nó bỏ qua một bên.
Về , bác sĩ kiểm tra sức khỏe cho đứa trẻ cho bọn họ đứa trẻ trí tuệ hơn , hơn nữa cũng mắc chứng trầm cảm. Bé thích đồ chơi là vì những món đồ chơi đều thể kích thích sự hứng thú của bé. Đứa bé thiết với và Sơ Vân chỉ là vì bé quen với việc thiếu thốn loại tình cảm đó.