“Em con chịu tha thứ cho em nữa.” cô nhẹ nhàng lên tiếng, đôi mắt xinh mở to, nước mắt dần dần hiện lên.
Lục Tiến đau xót trong lòng. Hắn buông tay đang nắm tay cô , đó dùng lực kéo thể nhỏ nhắn của cô trong lòng, vươn tay ôm gương mặt nhỏ của cô lồng n.g.ự.c .
“Không , cam đoan nhất định sẽ như , em thương con hơn bất kì ai, con sẽ hiểu mà.” Hắn nặng nề đặt một nụ hôn lên đỉnh đầu cô.
Cô thêm gì nữa, chỉ phát tiếng nấc nghẹn ngào trong lòng .
Ra khỏi thang máy, qua hai cánh cửa thủy tinh khóa bằng vân tay, Lục Tiến chậm rãi đẩy cánh cửa gỗ khắc hoa cực nặng , dẫn Sơ Vân căn phòng như mộng ảo tầng thượng.
Ngoài bức tường thủy tinh trong suốt hình cung, một tòa nhà đột ngột mọc lên từ mặt đất, một dãy núi yên tĩnh xanh mượt hiện lên mắt, phương xa bầu trời m.ô.n.g lung.
Tòa kiến trúc tràn ngập những đường cong xinh đúc nên nhờ xi măng cốt thép hiện đại càng núi rừng nguyên thủy mang một màu xanh thần bí ở phía xa cùng dung hợp với một cách mĩ chút khuyết điểm.
đối với tất cả cảnh Sơ Vân hề thấy, cô ngơ ngác cánh cửa gỗ, ánh mắt chỉ thấy một dáng nho nhỏ đang mặt thảm cánh cửa sổ sát đất đưa lưng về phía cô.
Mặt thảm bên cạnh bé trai trải đầy những thứ đồ chơi nhiều màu sắc cùng những hộp giấy lộn xộn mặt đất.
Nham Đương xổm bên cạnh bé, đang nhíu mày dùng sức mở hết mấy hộp đồ chơi . Cậu bé trai vẫn đó, im lặng động tác của Nham Đương. Đối với bé mà , Nham Đương mở hộp giấy chứa vô những món đồ chơi còn thú vị hơn chơi chúng.
Nham Đương đầu , thấy hai đang cửa, đó dậy, cúi đầu chào hỏi hai .
Cậu bé trai cũng đầu , trong nháy mắt đột nhiên thấy xuất hiện thêm hai trong phòng.
Lục Tiến chỉ bé một cái thì n.g.ự.c tựa như một nhát búa đánh , m.á.u nóng cuồn cuộn, thậm chí vẻ mặt còn chút hoảng hốt.
Không ai hoài nghi đây là con của cả, bởi vì ngoại hình của hai họ giống như như đúc, ngay cả khi cố bới lông tìm vết thì cũng chẳng tìm mấy điểm khác .
Nham Đương cúi đầu xuống, lặng yên một tiếng động lui khỏi phòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/giao-uoc-voi-anh/chuong-100-giao-uoc-voi-anh.html.]
Sơ Vân chậm rãi bước từng bước một về phía bóng dáng nho nhỏ . Sinh mệnh nhỏ năm năm trượt khỏi bụng cô , sinh mệnh nhỏ khiến cô ngày đêm mong nhớ năm năm nay đang yên lặng phía , mở to đôi mắt , hề chớp mắt mà cô.
Cô dám đến quá gần, thậm chí ngay cả thở cũng dám thở quá mạnh. Cô chỉ dám xổm xuống cách bé vài bước, cố gắng khống chế thở run rẩy của , đó run run mỉm với bé.
“Cô là cháu ?” Tiếng non nớt vang lên rành mạch trong phòng khách.
“Cái dẫn cháu tìm ba với .” bé dì xinh vô cùng đang xổm mặt , đôi đồng tử đen sẫm hiện lên một vẻ chờ mong.
Sơ Vân thoáng nghẹn ngào, nước mắt dường như sắp tuôn rơi, vội vàng cúi đầu xuống hít một thật sâu.
“Ừ, là đây.” Ngẩng đầu lên, cô rưng rưng nước mắt dùng sức gật đầu với bé.
Cậu bé giương mắt về phía Lục Tiến cách cô xa.
“Chú là ba.” Sơ Vân gật đầu khẳng định với bé nữa.
Cậu bé cô Lục Tiến, “Vậy vì hai đến tìm con?” Cậu hỏi thật nhỏ.
“Ngày nào con cũng chờ hai , nhưng mà hai chẳng đến nào cả.” đôi mắt xinh của thằng bé hiện lên vẻ thất vọng.
Rốt cuộc Sơ Vân thể khống chế nữa duỗi hai tay , bưng kín mặt . Nước mắt chảy giữa những ngón tay cô, nhỏ xuống mặt thảm màu trắng.
“Thật sự xin , thật sự xin , thật sự xin .” cô về phía hai bước, vươn hai tay kéo hình cô đơn nhỏ nhỏ của bé lòng .
“Mẹ sai , cẩn thận nên mất con, xin .” cô nghẹn ngào, ngừng xin với bé, từng giọt nước mắt chảy dọc xuống gương mặt trắng nõn của cô rơi bàn tay nhỏ xíu của bé.
Cậu bé đột nhiên kéo lòng mở to hai mắt , . Lồng n.g.ự.c mềm mại như , còn ấm áp hơn cả lồng n.g.ự.c của nào trong tưởng tượng. Thân hình nhỏ nhắn của bé cũng trở nên cứng ngắc, chỉ một chỗ dám cử động. Bé sợ cử động thì lồng n.g.ự.c ấm áp sẽ biến mất.
Một lúc , bé mới nhịn mà giật giật cái đầu nhỏ, nhẹ nhàng ngửi lấy hương vị của Sơ Vân. Thì , mùi hương của thơm như .
Mê Truyện Dịch