Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Mong cô Hứa đừng hiểu lầm, chúng chỉ đùa thôi." Một trong hai cô gái cố gắng giải thích, giọng run rẩy, ánh mắt đầy lo lắng.
Hứa Yểu trả lời, chỉ đó, ánh mắt thản nhiên nhưng mang một áp lực vô hình.
Cả hai gần như sắp . Họ rõ tầm quan trọng của Hứa Yểu trong sự kiện . Nếu cô phật ý, nhà đấu giá Tô Đức Sĩ sẽ ngần ngại trách phạt họ. Mất cơ hội kiếm tiền khác gì mất cả danh dự và địa vị.
Một cô gái kìm , bật thành tiếng: “Cô Hứa, xin cô tha thứ cho hành động thiếu suy nghĩ của chúng . Chúng ý gì khác.”
Hứa Yểu khẽ nhướng mày, ánh mắt dừng ở camera phát sóng trực tiếp. Cô nhạt, giọng nhẹ nhàng nhưng mang theo áp lực khiến rét mà run: “Thật ? Vậy các cô lặp những lời , nhưng hãy camera phát sóng trực tiếp. Nếu , sẽ coi như từng thấy.”
Hai cô gái tái mặt, ai dám thêm một lời. Nói những lời đó camera? Điều chỉ xúc phạm Hứa Yểu mà còn bôi nhọ bộ dân Trung Quốc.
Trong phòng livestream, cư dân mạng bắt đầu bàn tán xôn xao:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/giai-nghe-ta-ve-ke-thua-tram-toa-nha/400.html.]
“Chuyện gì xảy ? Sao dám đắc tội với Hứa Yểu ngay trong tình huống ?”
“Không thể hiểu nổi! Chị Yểu cũng xem như kim chủ lớn của Tô Đức Sĩ, ai mà ngốc đến mức gây sự?”
“Chắc chắn là cô chuyện gì đó khó chịu. Đám nước ngoài thật sự tôn trọng chúng chứ?”
Do khu vực nhà vệ sinh phát sóng trực tiếp, chỉ thể suy đoán, nhưng hầu hết đều tin rằng những lời lẽ của hai cô gái vô tình rơi tai Hứa Yểu.
Ngay đó, nhân viên của nhà đấu giá Tô Đức Sĩ vội vã chạy tới. Không cần hỏi han nhiều, họ lập tức an ủi Hứa Yểu, ánh mắt sắc lạnh quét qua hai cô gái đang bối rối. Đối với họ, bất kỳ ai dám đắc tội một khách hàng quan trọng như Hứa Yểu đều là kẻ thù.
Hứa Yểu buồn quan tâm đến cách xử lý của họ, chỉ xoay rời , dáng vẻ thanh thản nhưng đầy lạnh lùng. Khi cô trở chỗ , Quý Chính Khanh sẵn, dáng vẻ thư thái trong bộ vest tinh tế. Nhìn thấy Hứa Yểu trở về với sắc mặt vui, đưa tay nắm lấy tay cô, dịu dàng hỏi: “Em thế?”
Mộng Vân Thường
Hứa Yểu để mặc bàn tay trong lòng bàn tay ấm áp của , xuống bên cạnh khẽ thở dài: “Em thật sự rời khỏi đây ngay lập tức. Không ở cái hội đấu giá rác rưởi thêm một giây nào nữa.”