Giải Nghệ Làm Chủ Nhà Trọ, Ta Bỗng Bạo Hồng - 683
Cập nhật lúc: 2025-02-18 22:57:06
Lượt xem: 15
Ca sinh diễn ra suôn sẻ, nhờ có thuốc tê nên Hứa Yểu không cảm thấy đau đớn quá nhiều. Cô mệt mỏi nhưng vẫn cố gắng mở mắt nhìn sinh linh bé nhỏ đang nằm trên người mình.
Cô bé con vừa chào đời, da dẻ trắng trẻo, bàn tay bé xíu nắm chặt không buông. Hứa Yểu nhìn mà không nhịn được bật cười, cảm thấy vô cùng thần kỳ.
Cô đã thực sự tạo ra một sinh mệnh mới.
Nhìn con gái được quấn trong chiếc tã mềm mại, Hứa Yểu chớp mắt, quay sang hỏi Quý Chính Khanh: "Không phải người ta nói trẻ sơ sinh mới ra giống khỉ sao? Sao em thấy con gái mình trắng trẻo, mềm mại, đáng yêu thế này?"
Mộng mới tia được 1 bộ linh dị, nữ cường.
Hẹn các tình yêu vào 1/3 chính thức đào hố bộ mới nhé ^^
Quý Chính Khanh cười, cúi đầu hôn nhẹ lên trán cô: "Bởi vì con bé giống mẹ, xinh đẹp."
Hứa Yểu nghe mà trong lòng mềm nhũn. Cô mệt mỏi nhắm mắt lại, nhưng khóe môi vẫn khẽ cong lên.
—
Khi Hứa Cảnh đến bệnh viện, Quý Chính Khanh đang đứng bên ngoài trao đổi với bác sĩ. Không nói không rằng, Hứa Cảnh lách qua hắn, đi thẳng vào phòng bệnh, cẩn thận bế cháu gái lên.
Cô bé mở to đôi mắt đen láy nhìn anh, bàn tay bé xíu vẫy vẫy như muốn bắt lấy thứ gì đó. Hứa Cảnh nhìn mà lòng mềm nhũn, cảm thấy trái tim mình tràn đầy sự an ủi.
Trên đời này, cuối cùng cũng có một người mang chung dòng m.á.u với anh. Cuối cùng, anh và Hứa Yểu cũng không còn chỉ có hai anh em nương tựa vào nhau nữa.
"Đặt tên cho con bé chưa?" Hứa Cảnh dịu dàng hỏi, ánh mắt vẫn dán chặt vào cô cháu gái bé bỏng trong tay. "Trong lúc rảnh rỗi anh đã nghĩ ra vài cái tên."
Hứa Yểu cười, đưa giấy chứng sinh qua: "Em và Chính Khanh đã chọn rồi, đây là tên của con bé."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/giai-nghe-lam-chu-nha-tro-ta-bong-bao-hong/683.html.]
Hứa Cảnh cúi đầu nhìn, thấy cái tên in rõ trên tờ giấy chứng sinh:
Hứa Nguyện.
Anh lặp lại cái tên trong miệng, ngẩng đầu nhìn Hứa Yểu.
Cô dịu dàng nói: "Em và Chính Khanh hy vọng sau này mọi nguyện vọng của con bé sẽ trở thành sự thật."
Một công chúa nhỏ hạnh phúc, cả đời không cần lo lắng, chỉ cần vui vẻ mà lớn lên.
Hứa Cảnh bế đứa trẻ trong lòng, lẩm bẩm cái tên mà ba mẹ đặt cho cô bé:
"Hứa Nguyện... Hứa Nguyện..."
Anh nhẹ nhàng đưa ngón tay thon dài vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn của đứa bé. Trên khuôn mặt lạnh lùng thường ngày, bỗng chốc xuất hiện một nụ cười hiếm hoi.
"Vậy Tiểu Nguyện Nguyện, sau này tất cả những nguyện vọng của con, cậu sẽ giúp con thực hiện," anh nói, giọng trầm ấm, như một lời cam kết mà anh sẽ giữ suốt cả cuộc đời.
Hứa Yểu nhìn anh, trái tim nhẹ nhõm. Cô biết rằng đứa con gái bé bỏng của mình sẽ luôn được bao bọc trong sự yêu thương và che chở của gia đình. Từ hôm nay, không chỉ có cô và Quý Chính Khanh, mà còn có Hứa Cảnh - người anh trai luôn bảo vệ cô, nay lại trở thành một người cậu đầy yêu thương và trách nhiệm với đứa cháu gái nhỏ.
Cả ba người nhìn đứa bé trong tay Hứa Cảnh, mọi thứ trong cuộc sống dường như đã hoàn hảo. Cô bé sẽ lớn lên trong một gia đình tràn ngập tình yêu, có cha mẹ, ông bà, cậu chú luôn bên cạnh bảo vệ, giúp đỡ mọi nguyện vọng của cô bé trở thành sự thật.
Và Hứa Yểu, mệt mỏi nhưng hạnh phúc, chợt nhận ra rằng mình đã hoàn thành một điều kỳ diệu - tạo ra một sinh mệnh mới, một hạnh phúc mới, một gia đình mới. Mọi thứ giờ đây, đều đầy đủ.