Giải Nghệ Làm Chủ Nhà Trọ, Ta Bỗng Bạo Hồng - 46
Cập nhật lúc: 2025-01-01 22:37:35
Lượt xem: 56
Bạn tốt nghe vậy, liền im lặng. Đây là cách nói chuyện của người có tiền sao? Anh ta cứ tưởng Hứa Yểu chỉ có một căn phòng, hóa ra là hai tòa nhà!
Có tám trăm nghìn đó, dự án phim ngắn của họ được cứu rồi!
Hiện nay, nếu làm phim truyền hình, không có tiền triệu thì đừng nghĩ đến, nhưng phim ngắn thì khác. Một tập chỉ vài phút, vốn đầu tư nhỏ mà khả năng thu lợi cao.
Bạn tốt đang vui mừng, lại nghi ngờ nhìn Tả Ninh:
"Nhưng tại sao cô ấy lại muốn đầu tư? Hình như cô ấy còn chưa xem dự án của chúng ta đúng không?"
Nói xong, ánh mắt anh dò xét:
"Tuy cậu không tính là hotboy, nhưng ít nhiều cũng tuấn tú. Dù dạo này hơi đen đi một chút, nhưng nhan sắc vẫn ổn. Chẳng lẽ cô ấy để ý đến cậu rồi?"
Tả Ninh vẫn không thể nào hiểu nổi tại sao Hứa Yểu lại quyết định đầu tư cho mình. Xét về nhan sắc, vệ sĩ đi cùng Hứa Yểu lần trước chắc chắn không kém cạnh anh. Nhưng sau một hồi suy nghĩ, Tả Ninh bỗng nhớ ra một chi tiết quan trọng. Anh nhíu mày:
"Hả... có lẽ vì lần trước tôi đã bôi xấu Thịnh Chu?"
Nghe vậy, người bạn tốt của anh trừng mắt kinh ngạc, vỗ mạnh vào đùi:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/giai-nghe-lam-chu-nha-tro-ta-bong-bao-hong/46.html.]
"Chỉ có thế thôi? Thế thì để tôi lập tức trở thành anti-fan của Thịnh Chu! Tôi sẽ bôi xấu đến cả... quần lót của cậu ta luôn!"
Tả Ninh chỉ biết im lặng nhìn bạn mình, mặt không cảm xúc:
"..."
Không chần chừ thêm nữa, Tả Ninh vội vàng chạy xuống dưới tìm Lý Hiểu Lệ để hỏi số liên lạc của Hứa Yểu. Vừa xuống đến nơi, anh may mắn gặp được cô ấy ngay. Sau một hồi hít thở thật sâu để lấy lại bình tĩnh, anh quyết định gọi điện.
Tim đập thình thịch, Tả Ninh căng thẳng chờ máy bên kia bắt đầu đổ chuông. Chỉ vài giây sau, đầu dây bên kia vang lên giọng nói lười biếng của Hứa Yểu. Cô vừa tắm xong, đang thoải mái ngồi thư giãn trong phòng. Một nhân viên mát-xa chuyên nghiệp đang xoa bóp đầu gối cho cô, hương tinh dầu dịu nhẹ tràn ngập khắp không gian.
"Alo?" Hứa Yểu lên tiếng.
Tả Ninh cố gắng giữ bình tĩnh, giọng nói hơi ngập ngừng:
"Chào cô Hứa, tôi là Tả Ninh. Trước đây cô có nhắc đến việc đầu tư hai tháng tiền thuê nhà trong làng đô thị cho tôi... ý cô là tám mươi vạn, đúng không?"
"Đúng vậy," Hứa Yểu đáp, giọng điệu bình thản. "Nếu không, cậu nghĩ là bao nhiêu?"
Tả Ninh nghẹn lời, trong đầu như có sấm sét nổ vang. Anh đã nghĩ rằng "hai tháng tiền nhà" mà cô nói chỉ khoảng... ba nghìn. Nhưng hóa ra, đối với Hứa Yểu, con số đó là tám trăm nghìn!
Thật sự có bánh từ trên trời rơi xuống! Tả Ninh kinh ngạc đến nỗi gần như không tin nổi, nhưng trên mặt lại không giấu được sự vui sướng.