Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Giải Nghệ Làm Chủ Nhà Trọ, Ta Bỗng Bạo Hồng - 393

Cập nhật lúc: 2025-01-26 23:10:16
Lượt xem: 14

“Nhân viên ưu tú của mình đáng lẽ phải được hưởng điều kiện tốt hơn,” Hứa Yểu lẩm bẩm. Một sếp tốt nên cùng sống, cùng trải nghiệm với nhân viên, chứ không phải để họ cảm thấy xa cách.

Một chiếc máy bay tư nhân không chứa hết hai trăm người, nhưng một con tàu du lịch sang trọng cỡ lớn thì có thể. Ý nghĩ này làm hai mắt Hứa Yểu sáng lên. Cô quay sang khen ngợi cô gái bán hàng tóc vàng:

“Cảm ơn cô đã gợi ý. Đây đúng là một ý tưởng tuyệt vời!”

Cô gái bán hàng được khen, đôi má trắng như tuyết thoáng ửng hồng, càng thêm nhiệt tình nói:

“Cô Hứa, ở đây có rất nhiều tàu du lịch sang trọng mà cô có thể đặt trước để sử dụng.”

Hứa Yểu nghe vậy liền ngạc nhiên:

“Thuê tàu của người khác? Tôi mà còn phải đi thuê sao?”

Là người cho thuê nhà, Hứa Yểu chưa bao giờ thích dùng lại đồ của người khác. Cô quay sang Lục Dã, người trợ lý luôn hiểu ý mình nhất:

“Lục Dã, tôi nghĩ tôi biết phải làm gì. Đi tìm chỗ bán tàu lớn cho tôi ngay.”

Lục Dã lập tức đáp: “Vâng, cô Yểu. Tôi sẽ đi sắp xếp ngay.”

Cô gái bán hàng tóc vàng nghe vậy liền hoang mang. Cô bật thốt:

“Chờ đã... Ý cô là cô muốn mua luôn một con tàu lớn sao?”

Cô gái không thể tin nổi. Đây là tàu du lịch xa hoa cỡ lớn, chứ đâu phải một món hàng nhỏ trong siêu thị. Thái độ của Hứa Yểu lại thản nhiên như đang mua bó rau.

Hứa Yểu chỉ cười nhẹ, để lại một câu:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/giai-nghe-lam-chu-nha-tro-ta-bong-bao-hong/393.html.]

“Đúng rồi, tôi không thích thuê, chỉ thích sở hữu.”

Ra khỏi cửa hàng, Hứa Yểu liền lấy điện thoại gọi cho Quý Chính Khanh. Chỉ vài giây sau, đầu dây bên kia vang lên giọng nói quen thuộc:

“Yểu Yểu, có chuyện gì thế?”

“Chồng sắp cưới à, anh có tàu du lịch hạng sang không?”

Quý Chính Khanh thoáng sững người trước câu hỏi đột ngột, rồi từ tốn trả lời:

“Cái đó thì anh không có. Nhưng anh có vài chiếc du thuyền nhỏ để ngắm biển.”

Hứa Yểu vui vẻ ra mặt. Trước đây khi mua máy bay tư nhân, cô đã thấy anh trai Hứa Cảnh và Quý Chính Khanh đều có máy bay riêng. Nhưng giờ biết họ không sở hữu tàu lớn, cô cảm thấy đầy hứng khởi.

“Tốt quá rồi! Em sẽ tự mình mua một chiếc.”

Quý Chính Khanh lập tức đoán ra ý định của Hứa Yểu:

“Em định mua tàu du lịch để về nước?”

“Đúng vậy. Ngồi máy bay chật chội mười mấy tiếng làm em mệt mỏi lắm rồi. Một con tàu lớn vừa du lịch vừa ngắm cảnh, chẳng phải tốt hơn sao?”

Nghe vậy, Quý Chính Khanh chỉ cười. Anh không có hứng thú với tàu du lịch, nhưng cách tiêu tiền của Hứa Yểu luôn khiến anh bất ngờ.

Ngồi trong chiếc xe chống đạn hướng về trang viên của Quý Chính Khanh ở nước E, Hứa Yểu cười nói với tài xế:

“Thế vận hội lần này cũng kiếm được kha khá, xem ra lại có cơ hội tiêu tiền rồi.”

Loading...