Giải Nghệ Làm Chủ Nhà Trọ, Ta Bỗng Bạo Hồng - 243
Cập nhật lúc: 2025-01-15 23:45:18
Lượt xem: 40
Khi thông tin Hứa Yểu đầu tư 150 triệu vào trò chơi Ngôi Sao Lấp Lánh lan truyền, dân chơi game và cả giới đầu tư đều không khỏi sững sờ.
“Có dám tin không? Một trăm năm mươi triệu! Không phải một triệu năm! Thật sự muốn quỳ thẳng xuống trước mặt cô ấy!”
Người trong ngành đầu tư thì xem đây là một ví dụ kinh điển. Họ bàn tán rằng:
“Hứa Yểu xứng đáng được ghi tên trong sách giáo khoa đầu tư. Lần này cô ấy chỉ mất một tháng đã thu về hàng tỷ! Thời buổi này, ngay cả chủ nhà đi thu tiền nhà cũng có thể trở thành tỷ phú sao?”
Hứa Yểu chỉ cười nhẹ trước những lời bàn tán này. Cô thật sự vô tội. Cô không hề tính toán gì lớn lao, chỉ đơn giản không muốn người thuê nhà phải rời đi giữa chừng. Theo cô, tìm được một người thuê nhà tốt không phải là chuyện dễ dàng.
“Đầu tư sao? Chỉ là thuận tay mà thôi. Tôi chỉ muốn người thuê nhà có một mái nhà ấm áp.”
Dù đội ngũ luật sư của Hứa Yểu có thắng kiện trước Nhuận Đạt và Quân Nghi hay không, thì hiệu ứng lan tỏa của Ngôi Sao Lấp Lánh đã mang đến cho cô một lượng truy cập khổng lồ.
Ở một nơi khác, Mục Tích Nguyên hoàn toàn không thể tin vào mắt mình.
“Minh Thiền thật sự có thể làm cái trò chơi đó hot đến mức này sao?”
Một trò chơi thời trang nhỏ lại khiến cả trong và ngoài nước phát cuồng. Chỉ trong chưa đầy nửa tháng, trò chơi này đã thu về hàng tỷ và vẫn đang tạo nên cơn sốt. Nhưng điều khiến hắn đau lòng hơn cả chính là sự thật: trò chơi này trước đây ba nuôi của hắn đã lặng lẽ chia cho Minh Thiền vì thấy cô ấy đáng thương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/giai-nghe-lam-chu-nha-tro-ta-bong-bao-hong/243.html.]
Mục Tích Nguyên nhìn cảnh tập đoàn đang hỗn loạn, rồi nhìn trên mạng, tất cả đều nhắc đến Hứa Yểu và Minh Thiền như những cái tên sáng chói nhất hiện tại.
Hắn cảm thấy bản thân như một trò cười. Một người đàn ông như hắn, lại thua kém một cô gái mồ côi lớn lên từ nông thôn.
"Ba mẹ nuôi chắc chắn sẽ càng thấy Minh Thiền tốt hơn mình!"
Mục Tích Nguyên nghiến răng, tức giận đ.ấ.m mạnh xuống bàn. Nhưng đúng lúc này, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.
“Câm miệng!” hắn gào lên, cầm gạt tàn thủy tinh trên bàn ném mạnh ra phía cửa.
Mộng mới tia được 1 bộ linh dị, nữ cường.
Hẹn các tình yêu vào 1/3 chính thức đào hố bộ mới nhé ^^
Chiếc gạt tàn rơi xuống đất, vỡ vụn, phát ra âm thanh chói tai. Nhưng ngay sau đó, một giọng nói quen thuộc vang lên, lạnh lùng và đầy giận dữ:
“Bản lĩnh không có, nhưng tính tình thì không nhỏ!”
Mục Tích Nguyên giật mình, ngẩng lên nhìn, không ngờ lại là ba mẹ nuôi. Ba nuôi của hắn mặc áo bệnh nhân, rõ ràng là vừa từ bệnh viện đến.
Hắn vội chạy tới, nói với vẻ ân cần:
“Ba, sao ba không ở bệnh viện nghỉ ngơi cho tốt? Sao lại đến đây làm gì? Con sẽ lo lắng.”