Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Gia Đình Cùng Biệt Thự Xuyên Thời Gian - 191

Cập nhật lúc: 2025-02-19 09:30:12
Lượt xem: 21

Ánh mắt Chính Tích Đế đỏ ngầu, đờ đẫn, hắn lùi lại nặng nề ngã xuống trên long y hồi lâu vẫn không nói lời nào.

Ba ngày sau, Chính Tích Đế ban bố chiếu thư thoái vị, chính thức kết thúc năm thứ 527 của triều đại Thiên Khải, cũng mang theo nữ quyến trong cung rời khỏi cung điện.

Dân chúng đang mong đợi khi nào tân hoàng đế lên ngôi, trong lòng họ cảm thấy rất bất an.

Bây giờ không ai biết tân triều mới sẽ ra sao, con người luôn có nỗi sợ hãi về những điều chưa biết.

Trong Giang Nam có không ít gián điệp của bọn họ, còn có rất nhiều thương nhân từ Thục Châu đi ra ngoài, mạnh mẽ dùng hiệu ứng dư luận tuyên truyền tân triều thịnh thế sắp tới.

Mỗi người đều có thể ăn no, mỗi người đều có quần áo mặc, trẻ con đều có thể có sách đọc tương lai trở nên nổi bật, ngay cả nữ tử cũng không bị bó buộc trong khuê các, có không gian phát triển rộng lớn hơn.

Lại làm cho không ít dân chúng rất có chờ mong.

Hiện giờ, cung nữ thái giám trong cung vừa nhìn thấy Triệu Húc theo bản năng quỳ xuống gọi một tiếng hoàng thượng, nhưng bị Triệu Húc cự tuyệt, nói chỉ xưng hô là tướng quân là được.

Các cung nhân chỉ cho là còn chưa đăng cơ nên không thể tùy ý xưng hô.

Triệu Húc sai người khai mở một khu đất hoang rộng lớn trong tường cung, khiến người trong cung vô cùng hoang mang.

Chẳng lẽ vị Triệu tướng quân này muốn khai hoang làm ruộng trong cung.

Triệu Húc đương nhiên không có sở thích này, vừa làm phép đo cuối cùng vừa cầm điện thoại di động gọi video.

"Chính là chỗ này, vị trí vừa vặn."

Triệu Chí Dân cầm điện thoại di động từ trong tay Triệu Hi, cau mày nói: "Cả nhà chúng ta thật sự phải vào hoàng cung sao?"

Vương Tuyết Cầm vẻ mặt ưu sầu: "Không phải lúc trước chúng ta từng đi Cố Cung sao? Ta cảm thấy những nơi này âm khí nặng nề."

Triệu Húc nói: "Còn không phải sao, hiện tại cả nước đều đang chờ tân triều thành lập, chờ tân đế đăng cơ.

Mẹ yên tâm, tuy chúng ta ở trong hoàng cung nhưng chúng ta ở trong biệt thự."

[Chư vị ký chủ, xin hỏi có muốn bắt đầu di chuyển biệt thự hay không?]

Triệu Hi dùng điểm tích lũy một lần mở khóa toàn bộ tây viện của biệt thự, ngay cả sân bay trực thăng đắt tiền nhất cũng có sẵn, tất cả mây mù quanh quẩn trong biệt thự dần dần biến mất.

Theo sự hướng dẫn của quản gia Đại Bảo của biệt thự, mở khóa tất cả các khu chức năng của biệt thự có thể có được chức năng di chuyển biệt thự, phạm vi di chuyển nằm trong phạm vi kiểm soát của Triệu gia.

Một năm chỉ có một cơ hội chuyển nhà, mỗi lần chuyển nhà cần mười vạn điểm tích lũy.

Vốn Triệu Hi dự định sau khi ổn định tình hình sẽ đi thuyền đến Giang Nam, nhưng hiện tại không cần thiết.

Tất cả người và vật trong biệt thự, đều có thể cùng nhau chuyển đi.

Mấy ngày nay nàng luôn chuẩn bị mọi thứ.

Triệu Hi cũng là lần đầu tiên dùng loại chức năng này, trong lòng cũng hơi lo lắng, cô nhìn về phía cha mẹ trong biệt thự và các đại thần chuẩn bị đưa đi cùng: "Sẵn sàng chưa?"

Mọi người đều lo lắng gật đầu.

Hình ảnh trên màn hình điện tử chuyển sang và xuất hiện bản đồ tất cả các khu vực mà Triệu gia hiện đang kiểm soát .

[Yêu cầu ký chủ chọn địa điểm rời biệt thự.]

Triệu Hi chọn chính xác mảnh đất mà Triệu Húc và những người khác đã chọn và nhấn xác nhận trên màn hình.

Mọi người chỉ cảm thấy dưới chân chấn động, khung cảnh ngoài cửa sổ bắt đầu thay đổi điên cuồng, Đại Hoàng sợ hãi sủa ầm lên.

Các cung nhân nhìn đến choáng váng, hai chân như những ra quỳ trên mặt đất.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/gia-dinh-cung-biet-thu-xuyen-thoi-gian/191.html.]

Trên mảnh đất hoang đó... một cung điện lộng lẫy bỗng nhiên xuất hiện, giống như một thiên đường nơi các vị thần tiên sinh sống.

Trong ngoài cung vẫn luôn đồn đãi về người nhà Triệu Húc tướng quân và Triệu Ngôn thần y đều là thần tiên, đồng thời cũng có hàng loạt tin đồn về Triệu gia, có nhiều người tin, nhưng cũng có nhiều người không tin điều này.

Kết quả hiện tại...

Tướng quân Triệu Húc thực sự đã tạo ra một cung điện từ một mảnh đất trống, thủ pháp này nếu không phải là thần tiên thì ai có thể làm được?

Cung nhân bỗng nhiên bừng tỉnh, điên cuồng dập đầu với Triệu Húc và Triệu Ngôn: "Bái kiến thần tiên!"

Sau khi biệt thự dừng hẳn, Triệu Hi và những người khác cũng cẩn thận chuẩn bị đi ra ngoài, khi đến trước cổng biệt thự đã nhìn thấy đám người Triệu Húc.

Mấy người Đào Tư Lễ và những người khác nhìn vào bức tường cung điện cách đó không xa, những cung nhân đang quỳ lạy trước mặt đều kinh hãi không thôi, nhìn chằm chằm vào một nhà Triệu Hi.

Quả nhiên là thần tiên.

Chớp mắt một cái từ Thục địa xa xôi đi tới Giang Nam giàu có phồn hoa, đây không phải thần tiên thì làm sao có thể làm được? "Tiểu tử thối, đã lâu không gặp!" Vương Tuyết Cầm tiến lên phía trước cười mắng Triệu Húc,Không bị thương là tốt rồi.

Thính Vân đâu? Hắn có khỏe không?"

Triệu Hi tìm kiếm trong đám người, Triệu Húc bĩu môi, ngược lại Triệu Ngôn cười nói: "Thính Vân đi chuẩn bị công việc đăng cơ, lát nữa buổi tối mọi người cùng ăn cơm tối."

Nước không thể một ngày không có vua, các triều thần đều lo lắng chờ đợi tân đế, không ít đại thần còn chuẩn bị suốt đêm vào cung để Triệu Húc tướng quân nhanh chóng ban chỉ xưng đế.

Kết quả... khiếp sợ nhìn thấy trong cung có thêm một tòa điện phụ cực kỳ rộng lớn.

Nó không thể được xây dựng trong một ngày được, hơn nữa trong cung điện ban đêm đèn đuốc sáng như ban ngày, giống như chỗ ở của thần tiên."

Trong lúc nhất thời tất cả đại thần đều nhìn đến choáng váng, vẫn là Lý tướng kéo tới một vị cung nhân trực ban đến hỏi thăm.

Cung nhân vô cùng tôn kính: "Đó chính là tiên cũng mà Triệu tiên tướng quân hô phong hoán vũ tới hôm nay, nghe nói là từ Thục Châu đến."

Ánh mắt tất cả đại thần dại ra: "..."

Từ Thục địa?

Ngay cả một người từ Thục địa đi tới cũng phải mất một tháng, vừa quay đầu lại đã chuyển được một tòa cung điện lớn như vậy? Chẳng lẽ... Thật sự là thần tiên?

Các đại thần như tỉnh mộng, gõ cửa đi vào.

Nhìn ánh đèn điện rực rỡ và nội thất độc đáo trong biệt thự, bọn họ thực sự có cảm giác như đang lạc vào tiên cảnh.

Lý tướng dẫn đầu đám người, hít sâu một hơi, cung kính nói: "Kính xin tướng quân sớm đăng đại bảo.

Cả nhà đang tụ tập ăn lẩu, trên bàn ăn bày đầy các loại thức ăn và thịt, nồi uyên ương ở giữa sôi trào cuồn cuộn bốc khói.

Triệu Hi đang bảo Tiêu Thính Vân đổ tiết vịt phải cẩn thận một chút, trên tay nàng cũng không ngừng gắp một đoạn ruột vịt thả vào trong nồi, khung cảnh rất náo nhiệt.

Triệu Húc đang cúi đầu ăn lẩu, nghe nói thế bĩu môi chỉ về phía Triệu Hi: "Chuyện này các ngươi tìm nàng thương lượng, cũng không phải ta làm hoàng đế."

"Đúng rồi, hai người có muốn ăn lẩu không? Chúng ta mở thêm một bàn nữa."

Đại thần nhìn theo Triệu Húc, vừa nhìn thấy Triệu Hi thì ngây người tại chỗ, ngay cả mùi lẩu cũng không thể hấp dẫn bọn họ nữa.

Nữ... nữ nhân?

Người lên ngôi là một nữ nhân?

Họ lại nhìn Triệu Húc bằng ánh mắt hoài nghi, xem thử vị tướng quân này có đang say rượu và nói mê sảng hay không.

Nhưng Triệu Húc không nói đùa.

Bọn họ là người hiện đại, không có phần chấp niệm làm Hoàng đế kia, nếu không phải vì muốn bảo vệ mình trong loạn thế thì ai sẽ rảnh rỗi đi tạo phản? Mọi người đều có sở thích và những việc họ thích làm.

Loading...