Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Gia Đình Cùng Biệt Thự Xuyên Thời Gian - 153

Cập nhật lúc: 2025-02-18 13:18:03
Lượt xem: 20

Hắn lén thí nghiệm rất nhiều lần, nhưng đây là lần đầu tiên biểu diễn trước mặt đông học sinh đến vậy.

Bánh xe gỗ này không cần sức kéo của động vật cũng có thể chuyển động sao? Còn nhanh như vậy nữa chứ! Ta cảm thấy còn chạy nhanh hơn cả xe ngựa ấy.

Có học sinh nuốt nước miếng, khó tin nói: "Mấu chốt là súc vật sẽ có lúc mệt mỏi, còn cái này sẽ không mệt, đây là bánh xe chuyển động liên tục ư?"

Có học sinh gãi đầu nói: "Xe này ngoài việc khiến việc di chuyển nhanh chóng hơn cũng không giúp ích được gì mấy."

Một bạn học nữ bên cạnh lắc đầu nói: "Tống huynh, nói thế cũng không đúng, ngươi ngẫm lại xem nếu ai cũng dùng loại xe này, giả sử hôm qua quân Hung Nô xâm chiếm, hôm nay có thể ngồi xe này tới thẳng biên cảnh tiếp viện Lục Châu, chúng ta còn cần phải e sợ Hung Nô tập kích bất ngờ nữa không?"

Lời này cũng đúng thật, đánh giặc thời cổ đại ở những nơi xa xôi cũng có nổi loạn mất tới nửa năm, khi binh lính của hoàng thượng tới thì cũng đã muộn rồi.

Ánh mắt bạn học nữ sáng ngời, lẩm bẩm nói: "Hơn nữa bây giờ chúng ta đang khuyến khích hoạt động mua bán kinh doanh, thương nhân có được loại xe hơi nước này cũng tiện lợi hơn cho họ rất nhiều."

Do hạn chế thời đại nên những học sinh này tạm thời cũng chỉ có thể nghĩ được tới vậy, bọn họ không biết sự xuất hiện của của động cơ hơi nước đã mang đến cuộc cách mạng Công nghiệp lần thứ nhất.

Lão sư Trịnh chỉ vào thí nghiệm của mình, kích động nói: "Nếu động cơ hơi nước được sử dụng rộng rãi, nó có thể được lắp đặt ở xe không ngựa kéo hoặc ở trên thuyền không cần buồm, nếu dùng nó để dệt vải sẽ tăng năng suất hơn rất nhiều."

Lão sư Trịnh hiển nhiên rất biết cách nói chuyện, cách dùng câu so sánh liên tiếp quả thực giống như liều thuốc trợ tim cực mạnh cho tất cả mọi người, tất cả học sinh không khỏi nhiệt huyết sôi trào.

Triệu Hi cười vỗ tay, tiếng vỗ tay của nàng kéo theo hàng loạt tiếng vỗ tay khác xung quanh, tiếp đó toàn bộ phòng học lớn vang lên tiếng vỗ tay liên tiếp như sấm rền!

Triệu Hi đứng lên cười tum tỉm nhìn về phía tất cả học sinh, trịnh trọng nói: "Hơi nước sẽ mang lại ý nghĩa vượt thời đại, mong mọi người hãy cố gắng tận dụng nó."

Tiên nhân Triệu Hi đã nói như vậy rồi, đương nhiên tiên nhân sẽ không gạt người nên các học sinh đều vô cùng hiếu kỳ với hơi nước.

Hơi nước đơn giản chính là đun nước sôi tạo thành, đạo lý dễ hiểu như vậy , à nhiều năm qua không ai phát hiện ra được.

Triệu Hi và Tiêu Thính Vân rời khỏi phòng học, đáy mắt nàng lóe lên ánh sáng.

Hiện tại có thể không tạo ra được ngay lập tức, nhưng không sao, chỉ cần khái niệm khoa học in sâu vào tâm trí mọi người là đủ rồi.

Triệu Hi cười nói: "Không chừng kì sau báo khoa học sẽ đưa tin về máy hơi nước của lão sư Trịnh cũng nên."

Hiện nay xưởng in giấy đã mọc lên ở khắp nơi, mỗi trấn ước chừng đều có một cái, có thể cung cấp giấy cho rất nhiều tờ báo nên các chủng loại báo trên thị trường cũng tăng lên.

Giống như tờ báo chính thức hiện nay chính là báo Thục địa, mọi người từ già trẻ lớn bé đều sẽ mua về đọc, mà báo khoa học chủ yếu được lưu hành phố biển trong giới học sinh học sinh, những người mua báo này phần lớn là học sinh trung học và học sinh đại học.

Hơn nữa, mỗi trường học thường đặt báo theo số lượng lớn về đặt ở kệ sách trong mỗi phòng học.

Các học sinh có thể đọc miễn phí, miễn là đọc xong trẻ về chỗ cũ là được.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/gia-dinh-cung-biet-thu-xuyen-thoi-gian/153.html.]

Tiêu Thính Vân gật đầu nói: "Nếu có thể mở rộng quy mô thì tốt quá rồi."

Vì đã từng được nhìn thấy xe trong hầm đỗ xe, từ loại đổ xăng đến sạc điện nên Tiêu Thính Vân biết được nếu có động năng khác xuất hiện có thể thay thế nhân lực và gia súc! Triệu Hi cười nói: "Chúng ta có thể cho người nghiên cứu hơi nước cùng tiến hành thí nghiệm chung với xưởng đóng tàu quận Ba Thủy."

Thuyền của Triều Thiên Khải đều hoạt động chủ yếu dựa vào sức gió tự nhiên .

Nếu thật sự có thể làm ra khoảng chừng trăm chiếc thuyền như vậy đi thuận theo nước sông Giang Nam, đừng nói triều Thiên Khải, thậm chí cả các tiểu quốc xung quanh cũng sẽ bị đẩy sang một bên.

Chỉ là tình hình hiện giờ vẫn tương đối khó khăn, nhưng bài học hôm nay phần nào sẽ khiến cho các học sinh lấy động lực phấn đấu.

Họ khuyến khích phát minh sáng tạo và những nhà phát minh trong trường sẽ được lãnh tiền thưởng! Theo Triệu Hi được biết, có vài học sinh nghèo nhờ phát minh mà được rất nhiều tiền thưởng, không chỉ có thể yên tâm học tập mà còn có tiền gửi cho gia đình.

Có câu tri thức đổi vận quả là đúng đắn.

Trong đó có một học sinh nghiên cứu chế tạo phân bón hóa học, sản lượng lương thực trong ruộng thí nghiệm của hắn nhờ phân bón mà tăng lên gấp 1.

5 lần! Sau khi báo cáo việc này, hắn đã được giáo sư viện nông canh khen ngợi, tặng hẳn hai trăm lượng bạc! Gia đình đưa hắn đi học đại học với hy vọng giúp hắn thành công hơn, ai ngờ tiểu tử này lại chạy đi học trồng trọt làm gia đình tức chết.

Làm nông trong trường với bên ngoài thì khác quái gì nhau chứ, trong nhà còn đầy đất để trồng trọt này.

Haha, thật ra là có khác nhau, phần thưởng hai trăm lượng bạc mới chỉ là khởi đầu, sau này nghiên cứu hóa học mở rộng ra ngoài, học sinh này sẽ còn được thêm, đó không phải là tiền thì là gì? Kể từ đó, gia đình hắn cũng không dám khinh thường việc hắn đi học làm nông nữa.

Triệu Hi hít sâu một hơi nói: "Cứ từ từ, bây giờ đẩy mạnh khai thác mỏ than và luyện thép đi."

Đất Thục có tài nguyên sắt rất dồi dào, đồng thời rất nhiều khí đốt tự nhiên và mỏ than đá, hãy phái người tiến hành khai thác số lượng lớn.

Nhiều xưởng luyện sắt trước đây đã được chuyển đổi thành xưởng rèn thép, số lượng không ngừng mở rộng, công nghệ cũng được cải tiến rất nhiều, một số xưởng thép ở Thục địa lấy tên là Châu Mục, có thể gọi là phiên bản cổ xưa của các doanh nghiệp nhà nước.

Tiêu Thính Vân lại nói: "Chúng ta sẽ không phải đợi lâu đâu."

Thấy Triệu Hi không hiểu, Tiêu Thính Vân nói: "Nông dân lớn tuổi sở dĩ có kinh nghiệm làm ruộng dồi dào bởi năm nào họ cũng từng thất bại, mà những học sinh này lại không cần đi đường vòng."

Triệu Hi ngẩn ra, sau đó không nhịn được mỉm cười.

Điều này đúng, Edison đã phải thử nghiệm hàng nghìn vật liệu để phát minh ra đèn điện và cuối cùng họ đã thành công khi đứng trên vai những tiền nhân mà không cần phải đi đường vòng.

Nghĩ tới đây, tâm tình Triệu Hi tốt hơn rất nhiều: "Nhân tiện đến đây rồi thì chúng ta đi tham quan đi."

Trong trường có rất nhiều phòng thí nghiệm để lão sư và học sinh sử dụng, phía xa còn có một nhà kính do lão sư khoa nông canh và học sinh của hắn gây dựng.

Triệu Hi và Tiêu Thính Vân đi về phía nhà kính, vừa tới nghe ngoài cửa có tiếng một học sinh mắng người: "Con lợn của các ngươi vì sao xông vào bãi thí nghiệm của bọn ta? Các ngươi có biết đây là bài tập về nhà của ta không? Suýt chút nữa đã xảy ra chuyện rồi.

Đều là bị con heo của ngươi phá hỏng, ngươi tin ta nướng heo của ngươi lên ăn không?"

Loading...