Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Gia Đình Cùng Biệt Thự Xuyên Thời Gian - 152

Cập nhật lúc: 2025-02-18 13:17:11
Lượt xem: 14

Các học sinh bối rối, đây là đang làm gì?

"Lão sư, ngài mang ấm nước tới làm gì? Nấu nước cho chúng ta uống? Nhưng như vậy cũng không đủ cho mỗi người một ngụm." Có học sinh nhịn không được giơ tay lên phát biểu.

Giơ tay phát biểu cũng là một trong những phát minh mới, khuyến khích các học sinh đưa ra ý tưởng và ý kiến của mình nhiều hơn, lúc đầu học sinh còn chưa quen, nhưng sau nhiều lần giơ tay phát biểu lại có chút yêu thích loại cảm giác có thể giao lưu với lão sư này.

Không giống như trước kia bị phu tử cưỡng chế dạy tri thức, bây giờ bọn họ có quyền thắc mắc.

Những lão sư này cũng rất vui, dù sao có chút tri thức bọn họ cũng chỉ mới học nhưng không được tinh thông, học sinh hỏi tới cũng có thể giúp cho bọn họ tiến bộ, dù sao cũng có câu nói, ba người đi cùng nhau, nhất định có một thầy.

Lão sư không nói, chắp tay sau lưng đi tới đi lui ở trên đài, lâu đến mức học sinh phía dưới không ngừng nghị luận lão sư rốt cuộc muốn làm cái gì.

Triệu Hi ngồi ở phía dưới, cười nhìn cảnh tượng này.

Không biết qua bao nhiêu phút, cái ấm nước kia phát ra tiếng nước sôi, bốc ra hơi nước dày đặc...

Tiết học này, bắt đầu!

Có một số thứ không có khả năng tạo ra vào lúc này, nhưng có một chút ý tưởng có thể truyền thụ trước thời đại!

Diện tích phòng học rất lớn, nghe nói nơi này trước kia là đất trống của thôn trang.

Phòng học mới được xây xong cách đây vài ngày, là nơi các giáo sư giảng dạy đại khóa.

Loại đại khóa này bất luận là lớp nào, chuyên ngành gì, chỉ cần người có hứng thú đều có thể tới dự thính.

Bởi vì diện tích phòng học tương đối lớn, không giống những lớp đại học sau này, trong phòng học còn có máy chiếu, không ít những học sinh ngồi phía sau còn đặc biệt đi mượn kính thiên văn.

Kính thiên văn vốn chỉ phổ biến ở doanh trại quân đội, nghe nói nó bị nhiêu tướng quân cho là vũ khí sắc bén không cho phép lưu truyền ra bên ngoài.

Tuy nhiên sau nhiều lần kì kèo, hiệu trưởng trường cuối cùng cũng phân chia cho bọn họ một ít, vì thế những học sinh ngồi phía sau của phòng học lớn cũng có thể dùng kính thiên văn.

Chỉ là... khó hiểu thay, phu tử bảo bọn họ xem nước sôi làm gì? Nhà ai mà không đun nước cơ chứ?

Hôm nay mọi người đều nghe theo lời khuyên của tiên nhân Triệu Ngôn về vấn đề vệ sinh, trước khi ăn cơm phải rửa tay, hơn nữa còn sửa lại thói quen uống nước lã, tất cả đều chuyển sang uống nước đun sôi ấm, đặc biệt là nữ nhân.

Đun nước họ đã thấy quá nhiều rồi, chỉ là không biết việc này có gì đẹp đẽ mà phải xem.

Bốn phía đều có tiếng bàn luận rì râm, bầu không khí này khiến Triệu Hi cả, thấy như mình đang quay về ngôi trường cũ, cảm thấy vô cùng yên tâm.

Nàng nghiêng đầu nhìn Tiêu Thính Vân, một sợi tóc khế khàng rơi xuống vai hắn.

Ánh mắt hắn hơi tối sầm lại, Triệu Hi lại không hề hay biết thấp giọng hỏi: "Biết đây là cái gì không?"

Tiêu Thính Vân hoàn hồn, kinh ngạc nhìn ấm đun nước trên đài: "Không biết."

Triệu Hi nhắc nhở: "Một loại động lực mới." Triệu Hi có chút vui vẻ.

Trước khi xuyên không nàng đã sớm tự học qua hết chương trình trung học phổ thông nên đương nhiên biết đây là cái gì.

Mà người cổ đại dù thông minh như Tiêu Thính Vân cũng sẽ có chướng ngại thời đại.

Nhưng không sao, tư tưởng nếu muốn là có thể từ từ thay đổi được.

Tiêu Thính Vân nghe xong rơi vào trầm tư.

Trên bục giảng, nước đã được đun sôi ùng ục, miệng phích tỏa ra hơi nước cuồn cuộn, ngay cả nắp phích cũng bị đẩy lên.

Lão sư Trịnh cười hỏi: "Các vị có thể phát hiện ra điều gì không? Vì sao nắp phích lại bị đẩy lên như vậy?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/gia-dinh-cung-biet-thu-xuyen-thoi-gian/152.html.]

Đây là đang dẫn dắt tư duy!

Các học sinh bị hỏi cũng hơi không hiểu nổi, đạo lý dễ thế này còn phải hỏi ư.

Một học sinh năm nhất khoa văn giơ tay: "Bởi vì sau khi nước sôi lên sinh ra hơi nước đẩy nắp phích lên."

Lão sư Trịnh cầm phấn viết hai chữ "hơi nước" lên trên bảng.

Phấn và bảng đen cũng là phát minh học được từ tiên nhân.

Phát minh này tương đối tốt, trước kia ngay cả trường tư cũng không có cái này.

Hiện giờ học sinh có thể nhìn thấy chữ viết trên bảng, hơn nữa các lão sư cũng thích gọi học sinh lên bục giảng viết bài trên bảng đen.

Sau khi gợi ý, mọi người lập tức bắt đầu thảo luận về chủ đề xung quanh hơi nước.

Giáo sư Trịnh còn thảnh thơi nhấc phích nước từ trên bếp xuống, rót nước nóng vào chén trà của mình.

Mùa đông lạnh được uống một hớp nước nóng thật là vui vẻ.

"Lão sư Trịnh mở tiết học về hơi nước, được cả tiên nhân Hi Hi tham dự.

Các tiên nhân bình thường đều rất bận rộn, chủ đề hơi nước chắc hẳn phải rất có ích"

Học sinh bên cạnh gật đầu đồng ý: "Chẳng lẽ là muốn cho chúng ta sử dụng hơi nước?"

"Hoàng huynh nói rất đúng! Sức động vật, gió hay nước đều có thể tận dụng, hơi nước xem chừng dùng được cũng nền."

Hơi nước này có thể đẩy cả nắp phích lên, giống như một người có thể đẩy một rương gỗ lớn, nếu có cách để điều khiển được hơi nước, xem chừng sẽ có hiệu quả.

Lão sư Trịnh nhìn phòng học lớn có khoảng năm tới sáu trăm học sinh, dưới lớp râu lộ ra nụ cười.

Hắn dám khẳng định bài học hôm nay sẽ khiến bản thân được lưu danh sử sách!

Lão sư Trịnh hít sâu một hơi, kéo tấm vải đen đặt trên bục giảng xuống, một dụng cụ không lớn không nhỏ xuất hiện trước mắt mọi người.

Dụng cụ do vài bộ phận cấu tạo thành, phía sau trông giống một cái thùng sắt nhỏ hình trụ được hàn nối với pít tông phía trước, đằng trước có một bánh xe gỗ trông giống bánh xe ngựa nhưng là phiên bản thu nhỏ.

Các học sinh biết đây là vật thí nghiệm của lão sư Trịnh bởi có không ít người từng thấy hắn ngồi trong phòng thí nghiệm lạch cạch đến khuya.

Hiện giờ trong trường xây rất nhiều phòng thí nghiệm cho các lão sư và học sinh sử dụng.

Lão sư Trịnh tốn không biết bao nhiêu công sức với vật thí nghiệm này, đặc biệt trong đó có một số đồ bằng sắt và thủy tinh được chế tạo rất khó khăn, đến mức thợ rèn và thợ thủ công trong xưởng thủy tỉnh trong huyện vừa thấy thôi đã muốn trốn đi.

Lão sư Trịnh hỏi: "Ai xung phong lên đây giúp ta nào?"

Các học sinh bên dưới nhiệt tình giơ tay, họ có linh cảm rằng lớp học này không đơn giản chỉ là như vậy.

Lão sư Trịnh chọn một học sinh ngồi đầu đi lên, ra hiệu cho học sinh đó rót nước vào bên trong, sau đó châm lửa dưới thùng sắt nhỏ.

Thao tác rất đơn giản, sau đó tất cả ánh mắt của mọi người đều đổ dồn vào thí nghiệm này.

Bọn họ nhìn thấy nước sôi.

qua lớp thủy tỉnh trong suốt có thể lờ mờ nhìn thấy được hơi nước ngưng tụ, theo thời gian bánh xe gỗ được nối ở phía trước được pít tông thúc đẩy dẫn đến chuyển động!

Nước càng lúc càng sôi, hơi nước lại càng nhiều, toàn bộ bánh xe gỗ điên cuồng chuyển động, nhanh đến mức mắt thường không thể nhìn thấy hoa văn của bánh xe nữa.

Lúc này tất cả mọi người đều xôn xao, thậm chí có người bị dọa tới đứng bật dậy, còn lão sư Trịnh lại kích động đến vành mắt ửng đỏ xen lẫn chút đắc ý.

Tuy chỉ là một thí nghiệm rất nhỏ, hắn làm theo bản vẽ của sách tiên nhân viết cũng mất hai tháng mới xong.

Loading...