Gia Đình Cùng Biệt Thự Xuyên Thời Gian - 132
Cập nhật lúc: 2025-02-18 11:13:30
Lượt xem: 18
Triệu Húc hạ tay xuống, hắn bĩu môi ghét bỏ nói: "Không phải chỉ là một chiếc khăn quàng cổ thôi à? Có gì hiếm lạ đâu chứ? Ngươi mua nó ở đâu thế... Khoan đã, mấy ngày nay ta thấy Hi Hi mỗi khi rảnh rỗi đều đan, chẳng lẽ cái này là..."
Triệu Húc bỗng nhiên không nói nên lời, hắn trừng mắt nhìn chằm chằm chiếc khăn choàng trên cổ Tiêu Thính Vân, hận không thể đục hai cái lỗ trên mặt đối phương.
Chiếc khăn choàng này là do muội muội hắn đan à? Còn không phải đan cho hắn?
Tiêu Thính Vân cong môi: "Hi Hi đan cho ta"
Triệu Húc nghe thấy lời này của hắn, bỗng nhiên cảm thấy bản thân như đang lên cơn nhồi m.á.u cơ tim sắp nôn ra m.á.u tới nơi, ánh mắt của hắn rất phức tạp, giọng điệu u âm như thế mầm cây mới nhú phải chịu gió táp mưa sa: "Hi Hi, ta chính là nhị ca của muội đấy, sao muội lại không đan cho ta một cái? Muội đúng thật là nặng bên này, nhẹ bên kia."
Ngay cả hắn còn không cg!
Nghe thấy lời này của hắn, Triệu Hi lập tức nổi giận: "Nhị ca, huynh còn dám nói nữa à, phòng quần áo của huynh không có khăn quàng cổ chắc? Tất cả khăn quàng cổ của huynh đều do ta mua cho huynh, kết quả huynh có mang không? Còn nói cái gì mà nam nhân không được sợ gió lạnh!" Sức khoẻ của Triệu Húc rất tốt, vào mùa đông, trong khi Triệu Hi còn quấn cả người mình lại như con gấu, hắn vẫn ăn mặc rất mỏng manh, thỉnh thoảng khi đi huấn luyện bên ngoài hoặc chạy cự ly dài, hắn còn mặc cả áo ngắn tay, không bao giờ có chuyện mang khăn quàng cổ.
Chiếc khăn quàng cổ đặt ở trong phòng quần áo của hắn đều đã phủ bụi.
Triệu Húc nói năng hùng hồn vô cùng lý lẽ: "Chuyện này sao có thể giống nhau được? Một bên là do muội bỏ tiền ra mua, đến chuyển phát nhanh cũng là ta tự mình đi lấy, còn chiếc này là do muội tự tay đan... Quả thực nữ nhi lớn không thể giữ trong nhà được."
Triệu Hi tức tới mức đỏ mặt, hận không thể nhảy dựng lên đ.ấ.m hắn một cái: "Cái gì mà nữ nhi lớn không thể giữ trong nhà chứ, huynh bớt nói nhảm đi."
Triệu Húc trừng mắt liếc Tiêu Thính Vân một cái, hắn không cãi nhau với Triệu Hi nữa vào đi vào nhà vệ sinh lầu 1, Triệu Hi ở phía sau vội vàng hô lên: "Nhị ca, dùng nước để xối lên trước, đừng dùng xà phòng, mấy thứ này sắp dùng hết rồi.
Triệu Húc ừ một tiếng, nhà hắn vốn có một chiếc xe tải nhỏ và một chiếc xe van, bình thường nếu xe xảy ra vấn đề gì đều do một tay Triệu Chí Dân xử lý, vì vậy cả tay hắn thường toàn là dầu, mỗi khi rửa tay bằng xà phòng đều khiến xà phòng trở nên đen như mực, dính đầy dầu lên đó.
Trước kia đương nhiên không có vấn đề gì, xà phòng cũng không phải thứ đắt đỏ gì.
Từ khi xuyên tới nơi này, cả nhà bọn họ đều phải sử dụng tiết kiệm, nghe nói mọi thứ đều đã sắp dùng hết.
Triệu Hi giúp Tiêu Thính Vân tháo khăn quàng cổ từ trên cổ xuống, thấy mồ hôi trên trán hắn càng nhiều hơn, nàng vội vàng nói: "Ngươi mau về nhà tắm rửa trước đi."
Tiêu Thính Vân gật đầu, hắn gấp chiếc khăn quàng cổ lông dê lại thành hình vuông bằng nhau rồi xếp lại, giọng nói vừa nặng nề vừa trịnh trọng: "Cảm ơn."
Ánh mắt Triệu Hi sáng như sao, nàng bật cười lắc đầu nói: 'Không cần cảm ơn, ngươi thích thì tốt rồi."
Tieu Thinh Van bat cuoi,han cam khan quang c6 va lai phong ngu cua minh,han khong di vao phong tam ma va phong minh thay quần áo, cất chiếc khăn quàng cổ đã được gấp gọn ở trong tủ, sau đó mới cầm quần áo sạch vào trong phòng tắm.
....
Kỳ thi chung sắp tới, tửu lâu và khách điếm ở điểm thi huyện kiếm lời đầy bồn đầy chén, mỗi căn phòng đều có thí sinh vào thuê, từ tiền thuê phòng, tiền ăn ở cho tới tiền dầu đèn đều có thể vớt được một khoản tiền.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/gia-dinh-cung-biet-thu-xuyen-thoi-gian/132.html.]
Nghĩ tới việc sau này vẫn sẽ có những cuộc thi như vậy nữa, ông chủ của các cửa hàng này có thể bật cười tỉnh giấc, đáng tiếc nghe nói kỳ chỉ chung lần này chỉ diễn ra trong 3 ngày.
Trần tú tài được Triệu Hi phong làm bộ trưởng bộ giáo dục, người phụ trách của mỗi trường thi đều đã được sắp xếp xong, học theo cách tổ chức kỳ thi đại học của đám Triệu Hi để sắp xếp.
Bọn họ còn đặc biệt chuẩn bị một tiểu đội tuần tra, để khi các thí sinh gặp phải vấn đề khó khăn có thể đi tìm sai dịch nhờ giúp đỡ.
Quy định của kỳ thi đã được đăng trên số mới nhất của tờ bán nguyệt báo Đào Nguyên.
Những thí sinh dự thi đã đọc đi đọc lại quy tắc vài lần, đều đã nhớ kỹ trong lòng.
Trong ngày diễn ra kỳ thi chung, trong các quán rượu và khách điếm bình dân ở khắp nơi, trời còn chưa sáng, nến đã được thắp lên, những thí sinh mất ngủ cả đêm sắp xếp đồ đạc chuẩn bị bước vào trường thi.
Một canh giờ trước khi kỳ thi diễn ra, mọi người mang theo giỏ đựng dụng cụ kiểm tra đi tới địa điểm trường thi được viết trên giấy báo dự thi.
Các thí sinh xếp hàng ở bên ngoài trường thi, bên cạnh còn có không ít người dân đang vây xem.
Nhìn thấy mấy hàng dài rồng rắn kia, người dân đều tấm tắc ngạc nhiên, xúc động không thôi, bọn họ đã sống lâu như vậy nhưng đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy nhiều học sinh như vậy, quả thực hoành tráng.
Ngoài cổng trường thi còn có sai dịch làm công tác kiểm tra đang đứng, bên cạnh sai dịch là mấy đại nương dáng vẻ hiền lành, dùng khăn trùm lên đầu.
Kỳ thi chung là chuyện lớn của quận Đào Nguyên, nghe nói lát nữa các đại nhân đều sẽ tới đây, những sai dịch cũng sợ xảy ra điều bất trắc.
Bọn hắn tuân theo yêu cầu của cấp trên, tiến hành sắp xếp những thí sinh chuẩn bị vào truong thi de kiem tra.
Quy trình kiểm tra được chia thành hai bước, bước thứ nhất là đối chiếu giấy xác nhận thân phận của thí sinh và giấy báo dự thi, xem những gì miêu tả ở bên trên có phải cùng một người hay không.
Bước thứ hai là soát người, đảm bảo chắc chắn sẽ không có ai lén lút mang theo thứ gì có thể gian lận.
Bởi vì thí sinh dự sinh có cả nam lẫn nữ, mặc dù số lượng nữ tử rất ít, nhưng dù sao nam nữ cũng vẫn khác nhau.
Vì thế, trường thi cũng đã sắp xếp mấy đại nương soát người cho thí sinh nữ, ngoài cửa còn đặc biệt dựng một chiếc lầu nhỏ để che chắn.
"Tại sao nữ tử cũng có thể tới tham gia dự thi? Không bằng nhanh chóng về nhà thành thân sinh hài tử, đây mới là con đường đúng đắn" Một công tử tai to mặt lớn trong đám đông mở miệng, giọng nói của hắn không hề nhỏ.
Bởi vì khi vào trường thi cần phải soát người kiểm tra, nên những nữ thí sinh kia không thể đội mũ che mặt, nghe thấy lời này, các nàng cũng không nói nhiều, chỉ quay đầu lại liếc tên công tử kia một cái.
Một lát sau tới lượt tên công tử ăn mặc sang trọng kia, sai dịch nhìn thấy họ tên của hắn được viết bên trên, trong lòng lập tức sợ hãi, đây không phải công tử của Trịnh gia Trịnh Ngạn Vĩ à? Trịnh gia chính là một thế gia có tiếng ở trong huyện.
Hắn kiểm tra sơ qua rổ dụng cụ kiểm tra, không có vấn đề gì bất thường cả, Trịnh Ngạn Vĩ tức giận nói: "Đã đủ chưa? Bên ngoài này nắng như vậy còn không cho ta đi vào à? Ngươi cẩn thận cho tai!"
Sai dịch sợ tới mức tim đập thình thịch, hắn vội gật đầu: "Mời ngài vào trong."