Đúng Là Một Cô Gái Ngoan Ngoãn - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-11-12 10:48:20
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai cách đầy hai mét.

Đoạn Hưu Minh cô, mà chăm chú quan sát bức tranh phía .

Khung cảnh lễ cưới tái hiện sinh động, chú rể hôn cô dâu giữa muôn vàn cánh hoa phấn hồng lãng mạn.

Có thêm một nét bút phá cách!

Trên nền hồng trắng ngập tràn ấm áp , cô dùng một nét cọ đỏ như máu, vẽ một bộ xương đầu lâu to tướng.

Cái đầu lâu như sống dậy, chỉ trực chồm khỏi tranh để c.ắ.n xé !

Căng đầy bạo lực và đẫm máu!

Nét vẽ mạnh mẽ, gân guốc đến nghẹt thở, một khi sẽ thể quên .

Nó phủ lên, lấn át, hủy diệt bộ khung cảnh đám cưới.

Màu sơn còn khô, vệt đỏ rỉ xuống như máu, lan rộng thành từng đường từng vệt, hủy sạch bộ nền tranh.

Đoạn Hưu Minh sững bức tranh, ánh mắt dần lộ vẻ tán thưởng.

Ánh của trượt xuống mặt đất, nơi cây bút vẽ đỏ cô ném xuống khi nãy.

Rồi sang cô.

“Đẹp thật đấy.”

Anh thốt lên một câu, khen ngoại hình, mà là… tán thưởng linh hồn của cô.

Ngoài mặt nhẫn nhịn, trong tối tàn nhẫn!

, ánh mắt bình tĩnh, hề vẻ chột khi bắt gặp, chỉ lạnh nhạt quan sát gương mặt .

“Anh còn độc ?” cô hỏi.

Đoạn Hưu Minh nhướn mày:

“Độc .”

Ánh mắt cô từ từ trượt xuống, dừng ở n.g.ự.c .

thấy cô :

“Ngủ một đêm nhé?”

Đoạn Hưu Minh suýt tưởng lầm!

Giữa khí lạnh buốt vì bộ xương m.á.u , đột nhiên nhận phụ nữ mặt, ngoài ngoan trong ngạo, giả vờ ngoan hiền, nhưng bên trong là cả một ngọn lửa bạo loạn.

Cô mặc sườn xám trắng trang nhã, dáng đoan trang, nghiêng .

Khoé môi nhếch lên, lộ răng, tiêu chuẩn tiểu thư khuê các.

ánh mắt…

Sắc lẹm như d.a.o luyện đóng băng!

“Không ngủ ? Vậy thôi.” cô xong thì xoay rời .

Đoạn Hưu Minh theo bóng cô mở cửa bước ngoài.

Hả?

Anh kéo cổ áo choàng tắm, cũng vội, thong thả theo .

Vẫn kịp phản ứng .

Phải… suy nghĩ một chút.

Không chỉ là câu của cô khiến rối não, mà còn một điểm kỳ lạ.

Rõ ràng lúc đầu cô vẽ tranh bằng tay .

khi ném cây bút đỏ , dùng tay trái.

Đang suy nghĩ thì bước hành lang, thấy cô thẳng đến mặt một phục vụ trẻ tuổi trai.

Cô chuẩn lên tiếng…

!

Đoạn Hưu Minh lập tức sải bước tới gần, ngay khi cô kịp “phát điên”, một tay kéo cô lòng!

Anh vốn hình cao lớn, chỉ mới nắm nhẹ mà cổ tay cô ửng đỏ!

cô chẳng phản ứng gì, chỉ bình thản ngẩng đầu , trong mắt một chút cảm xúc.

Đoạn Hưu Minh đảo mắt lướt qua khuôn mặt và hình cô, bật lạnh:

“Được thôi, ngủ thì ngủ!”

Đã ngủ thì ngủ với nhất!

Vừa dứt lời, kéo Lộc Minh Vu thẳng!

Không lâu .

Phòng bao tiệc cưới.

Một nhóm hớt hải đẩy cửa xông , lập tức hét toáng lên:

“Trời ơi!!! Ai phá hỏng bức tranh ?!”

“Đẹp như mà! Phá mất thì tiếc quá!”

“Trời đất… cái đầu lâu ghê quá! Vẽ bậy ?!”

“Đáng c.h.ế.t! Con nhỏ đó ? Nó giành hết spotlight của tao trong lễ cưới! Bảo nó vẽ tranh mà tự ý bỏ , đợi tao đến xem qua! Giờ phá thế thì chụp ?!”

“Chị Lộc Thiên , chẳng bộ sườn xám là chị ép cô mặc ?”

“Im miệng!”

“Mà… cô là ai thế? Thật sự quá xinh …”

bảo câm miệng!!”

Một phòng suite tách biệt, sâu trong khách sạn, bao quanh bởi cây cối rậm rạp.

Trong căn phòng yên tĩnh , Lộc Minh Vu cảm nhận một lực đạo mạnh mẽ, đàn ông dùng một tay bế cô lên, đè cô xuống giường.

Anh thô bạo giật bung từng chiếc khuy sườn xám, chút thương hoa tiếc ngọc.

đúng lúc then chốt, vươn tay tắt đèn.

Ngay đó, nhíu mày.

Có gì đó đúng…

Anh bật đèn , xuống.

“Lần đầu ?” giọng mang theo chút ngạc nhiên.

Lộc Minh Vu khẽ :

“Sao nào?”

Đoạn Hưu Minh gương mặt xinh ngay sát bên , khó tin hỏi:

“Cô điên ?”

Lộc Minh Vu đáp nhàn nhạt:

“Không .”

Đoạn Hưu Minh cau mày:

“Tại ?”

Lộc Minh Vu:

“Có gì đáng để ?”

Đoạn Hưu Minh trầm giọng:

“Nếu đầu, thô bạo như .”

Anh cứ tưởng…

Lộc Minh Vu vẫn bình tĩnh:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dung-la-mot-co-gai-ngoan-ngoan/chuong-2.html.]

“Thì… chẳng cũng thế cả ?”

Đoạn Hưu Minh chằm chằm khuôn mặt cô:

“Cô đúng là thần kinh vấn đề… đầu óc bình thường ?”

Nhan sắc thì hảo, thần trí thì lệch lạc?

Lộc Minh Vu nhạt:

“Bình thường thể bình thường hơn. Giờ tiếp tục chứ?”

Đoạn Hưu Minh im lặng một lúc, tránh ánh mắt cô.

Giờ thì… gì cũng muộn .

Anh tắt đèn.

Quay về từ đầu, bắt đầu .

Lộc Minh Vu khẽ:

“Anh giường cũng dịu dàng thật đấy… hợp với vẻ ngoài chút nào.”

Anh là kiểu đầy sát khí, một cú đ.ấ.m thể lấy mạng cô, mang khí thế dọa đến nỗi ai dám thẳng.

Một kẻ điển hình kiểu thú săn mồi!

Thế mà mới , dịu dàng đến lạ.

Đoạn Hưu Minh đáp ngay. Mãi một lúc

“Chưa từng ngủ với ai cả.”

Giọng khàn khàn, thấp trầm.

Lần … đến lượt Lộc Minh Vu sững sờ.

Từ đó về , Đoạn Hưu Minh càng thêm cẩn thận.

Thậm chí đến đè lên cô cũng dám.

Không rõ qua bao lâu.

Anh ngừng , dịch sang bên, ôm cô áp sát lòng.

Cô thật nhẹ…

Anh chỉ dùng một tay là thể bế cô lên.

Lộc Minh Vu khẽ hỏi:

“Muốn tiếp tục nữa ?”

Đoạn Hưu Minh giọng trầm trầm:

“Bật đèn ? cô.”

Lộc Minh Vu , nhưng đưa tay bật đèn đầu giường.

Ánh đèn vàng ấm rọi tới, chiếu sáng dáng kiều diễm của cô.

Đoạn Hưu Minh nhắm mắt .

Lộc Minh Vu ngước đàn ông phía :

“Không ?”

Cô cũng thấy rõ , đúng là một hình khiến nghẹt thở.

Vai rộng, eo thon, chân dài, đường nhân ngư và cơ bụng hảo, sức mạnh bừng bừng, bền bỉ đến choáng váng.

Đoạn Hưu Minh nghiêng đầu, né tránh ánh . Một lúc lâu , mới cô.

Lần , nhẹ nhàng đặt xuống vài nụ hôn.

hôn, khẽ .

Đoạn Hưu Minh như đang cố đè nén điều gì đó:

“Cô là kiểu ?”

Lộc Minh Vu đáp:

“Thì… thích thôi.”

Đoạn Hưu Minh cau mày:

“Ngay cả là ai cô cũng , chỉ mà thích?”

Lộc Minh Vu:

“Thích kỹ thuật hôn của .”

Đôi mắt vẫn lạnh nhạt, xa cách, dù cơ thể mãnh liệt đến , ánh của cô vẫn sắc bén như dao.

Đoạn Hưu Minh hôn lên mắt cô:

là… trái tim.”

Rồi trượt xuống, hôn lên môi cô.

Hơi thở ấm nóng, như đang kiềm chế điều gì đó.

Anh quá mạnh bạo, một tay đỡ lấy cô, từng chút từng chút dẫn dắt.

Lộc Minh Vu bật :

“Anh sợ gì thế?”

Đoạn Hưu Minh đáp khẽ:

“Sợ gãy xương cô.”

Đêm khuya.

Trong khi phòng tắm còn vang vọng tiếng nước chảy, Đoạn Hưu Minh mặc áo choàng, đẩy cửa kính sân nhỏ phía .

Anh xuống ghế mây, châm một điếu thuốc.

Chắc điên , mới thể điên cùng phụ nữ đến thế.

Không lâu .

Lộc Minh Vu chỉnh tề, bước từ phòng tắm.

Đoạn Hưu Minh cau mày, đây là ý gì?

Anh còn kịp hỏi, thấy ngón tay trắng ngần của cô rút một điếu t.h.u.ố.c từ trong hộp của .

“Tách!”

Một đốm lửa bùng lên, cô thành thạo châm thuốc, thèm liếc , chỉ bình thản về phía xa, thổi một vòng khói mờ nhạt.

Đoạn Hưu Minh chằm chằm cô, hỏi:

“Rốt cuộc cô là kiểu gì? Tính cách thế nào? Rối loạn nhân cách ?”

Lộc Minh Vu trả lời, chỉ dập điếu thuốc, khẽ :

“Thuốc dở thật.”

Đoạn Hưu Minh:

“Thành thạo , cứ tưởng cô hút thường xuyên.”

Lộc Minh Vu:

“Là t.h.u.ố.c của hút ngon.”

Đoạn Hưu Minh dậy:

“Được , tắm cái, ngoài mua t.h.u.ố.c dành cho phụ nữ cho cô.”

Cũng tiện thể mua chút gì đó để ăn, cô ăn gì trong tiệc cưới cả.

Lộc Minh Vu khẽ , xoay về phía cổng sân.

Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn

Không do dự chút nào…

Cô mở cửa, rời .

Khi Đoạn Hưu Minh từ phòng tắm bước , thứ chờ chỉ là một trống im lìm.

Loading...