Cô Trang mái hiên giơ điện thoại lên, chụp cảnh , gửi nhóm phụ .
Bố Miêu Thanh Nguyệt tiếp xong một đoàn khách khó tính, đang nghẹn một bụng ấm ức. Khi thấy bức ảnh con gái ôm bạn, bao nhiêu cảm xúc tiêu cực của tan thành mây khói. Anh ôm điện thoại chạy bếp khoe với vợ. Hai vợ chồng , vui mừng khôn xiết.
Bên , Chung Cẩn đang trả lời tin nhắn trong nhóm: [Cô giáo ơi, phiền cô bế Chung Vân Đồng xuống giúp, bé nặng lắm ạ.]
Bố Miêu vội vàng nhắn : [Không , cứ để các cháu chơi ạ.]
Ba đứa trẻ ghé bàn thủ công, cả buổi trưa ghép một bức tranh chú chó Cinnamoroll.
Hôm nay ở đồn công an khá nhiều vụ án. Chung Cẩn gặp Mao Phỉ Tuyết ở hành lang, hai đang chuyện thì điện thoại cô reo lên. Cô mở xem đưa cho Chung Cẩn xem. Đó là bức ảnh tranh xếp hình mà con trai cô gửi.
Đứa trẻ gửi một đoạn ghi âm: [Mẹ ơi, đây là con với Tiểu Đồng và Miêu Thanh Nguyệt cùng ghép đó ạ.]
"Con trai cô gửi cho cô ? Sao nó gửi ?" Chung Cẩn hỏi.
“Đồng hồ trẻ em mà, bây giờ đứa nào cũng ,” Mao Phỉ Tuyết .
Chung Cẩn thầm nghĩ, cần mua cho Tiểu Đồng một chiếc đồng hồ nhỉ?
Mao Phỉ Tuyết nhận tin nhắn của con trai: [Mẹ ơi con yêu .]
Truyện được edit bởi Bánh Gạo Mê Zhihu , chỉ đăng trên Monkeyd và TYT còn lại đều là lấy bản dịch không xin phép
Chung Cẩn quyết định, tối nay sẽ đưa Tiểu Đồng mua đồng hồ. Không vì con gái cũng gửi cho tin nhắn “con yêu ba”, mà chỉ đơn giản là thấy liên lạc với con sẽ tiện hơn.
Sau khi mua đồng hồ xong, Chung Cẩn ở ghế dài cửa hàng, dạy con bé cách sử dụng. Tiểu Đồng hứng thú, cô bé chỉ tay về phía quán xiên nướng: “Con ăn cái đó.”
"... Được thôi." Chung Cẩn cất đồng hồ , quả nhiên vội vàng, thứ đối với một đứa trẻ ba tuổi vẫn còn quá phức tạp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/don-cong-an-nao-loan-vi-cuc-no-dang-yeu/chuong-28.html.]
Trong lúc xếp hàng, Chung Cẩn cuộc trò chuyện của một đôi con phía . Cậu con trai ước mơ của là trở thành một lớn giàu để thể mua thật nhiều kem, gà rán và xiên nướng.
Chung Cẩn sang hỏi con gái : “Con ước mơ gì ?”
Tiểu Đồng đặt tay lên ngực, vẻ mặt trịnh trọng trả lời: “Con ước mơ một nướng xiên, ăn bao nhiêu xiên nướng thì ăn bấy nhiêu.”
Chung Cẩn: “... Được thôi, ước mơ vẫn hơn.”
Các bạn nhỏ thiết với nhanh. Mới quen hai ngày, Tiểu Đồng, Hướng Tử Mặc và Miêu Thanh Nguyệt trở thành bộ ba thể tách rời. Hôm nay, Tiểu Đồng phát hiện một cách chơi mới với xe lăn.
Phía cây đại thụ một cánh cửa nhỏ, thường ngày đều khóa. Tiểu Đồng thấy các cô ở nhà ăn đang chuyển đồ, liền kéo hai bạn , thì thầm bày mưu: "Chúng dùng xe lăn vận chuyển bí đỏ ?"
Hướng Tử Mặc lập tức lắc đầu: “Thôi bỏ , cô giáo sẽ mắng.”
Miêu Thanh Nguyệt nhỏ giọng hỏi: “Vận chuyển thế nào?”
Sau khi cô giáo cho phép, đội vận chuyển xe lăn của Tiểu Đồng thuận lợi nhận đơn hàng đầu tiên: vận chuyển một quả bí đỏ nhỏ, một ít nấm hương, đậu nành và ngô non. Khi vận chuyển ngô, Tiểu Đồng đề nghị: “Tớ thích ăn cái , chúng ném xuống mương .”
Hướng Tử Mặc nữa phản đối: "Không , chúng thể lãng phí đồ ăn." Thấy Tiểu Đồng vẫn vẻ thử, bé giở chiêu cuối: “Anh sẽ với cô giáo.”
Tiểu Đồng đành bỏ cuộc: “Được , ném nữa, đừng mách em.”
Hoàn thành nhiệm vụ, ba bạn nhỏ thưởng mỗi một que kem đậu xanh mini tự . Cả ba ghế dài gốc cây, vui vẻ thưởng thức thành quả lao động của .
Tiểu Đồng giơ cổ tay đeo đồng hồ lên: “Em gửi ảnh que kem cho ba, giúp em với.”
Hướng Tử Mặc kiên nhẫn dạy Tiểu Đồng cách chụp ảnh và gửi tin nhắn thoại. Miêu Thanh Nguyệt thì cầm hộ que kem, thấy kem sắp chảy, trong lúc cấp bách cô bé liền nhét thẳng que kem miệng Hướng Tử Mặc. Cậu bé ngơ ngác, đó liền ăn luôn. Ba đứa trẻ, một đứa dạy, một đứa học, một đứa phụ trách đút kem, tạo thành một vòng tròn khép kín vô cùng hài hòa.