Nghe những lời , hốc mắt Thu Sanh bỗng chốc đỏ hoe. Trước xem phim, cô thể đồng cảm, giờ mới , mỗi khoảnh khắc con cái hiểu chuyện, thật sự sẽ cảm động rơi lệ.
Chung Cẩn đưa tay nhéo tay cô, tay xoa đầu Tiểu Đồng: “Nuôi nấng con chút vất vả, nhưng nếu con, chúng là chúng bây giờ. Ba cũng cảm ơn con, may mà con đến.”
Tiểu Đồng khó hiểu hỏi: “Ba ba , ba là ai?”
“Là chúng tệ hơn bây giờ.”
Tiểu Đồng hiểu, liền trịnh trọng tuyên bố: “Con quyết định đổi tên, từ nay về con gọi là ABC.”
Ba hiểu , đây là hậu quả của việc bắt học chữ.
Sau khi Tiểu Đồng ngủ say, Chung Cẩn đột nhiên lẩm bẩm: “Hai chữ Chung Đồng hình như thật sự khó , là nhân lúc hộ khẩu sửa tên cho con bé luôn .”
Truyện được edit bởi Bánh Gạo Mê Zhihu , chỉ đăng trên Monkeyd và TYT còn lại đều là lấy bản dịch không xin phép
Thu Sanh trong bóng tối lẩm bẩm: “Anh đủ đó Chung Cẩn.”
Thu Trầm ở Hải Sơn mấy ngày vội về. Nguyên nhân thật sự chỉ tự . Một đêm nọ, một luồng ánh sáng trắng chói mắt đánh thức. Trong ánh sáng, mơ hồ thấy một bóng dáng béo lùn.
“Cậu ơi, con tính bài toán ban ngày hỏi , 12 quả táo ăn hết 8 quả, còn 4 quả.” Giọng Tiểu Đồng vang lên.
Thu Trầm lúc mới nhớ bài toán ban ngày cho con bé. Nửa đêm giải bài còn tính, còn thấy rõ trong tay bé đang cầm một con ếch xanh mập mạp. Con ếch còn duỗi cổ chào .
Anh sợ đến lùi , trùm chăn kín . “Cháu bằng cách nào?” hỏi khi nhớ khóa trái cửa.
Tiểu Đồng lôi một chiếc chìa khóa buộc dây lụa: “Chìa khóa của con ở đây.”
Sáng sớm hôm , Thu Trầm bất chấp sự níu kéo của Chung Cẩn, dứt khoát rời khỏi Hải Sơn. Anh cảm thấy, bồi dưỡng thừa kế cố nhiên quan trọng, nhưng mạng của cũng là mạng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/don-cong-an-nao-loan-vi-cuc-no-dang-yeu/chuong-263.html.]
Sau khi Thu Trầm về, Đỗ Hinh cũng chuyển về ký túc xá. Trong nhà vắng hẳn . cũng may Đỗ Hinh đến phụ đạo, Tiểu Đồng học mệt ngủ cũng nhiều hơn, việc trông trẻ cũng nhẹ nhàng hơn.
“Anh Chung, tìm em?” Đỗ Hinh mặc áo blouse trắng, nhanh chân bước từ trung tâm giám định.
Chung Cẩn mặc cảnh phục bên xe: “Anh đến cục họp, tiện đường ghé qua xem em, công việc quen ?”
“Khá ạ.”
Thấy vẫn , cô hỏi: “Anh còn việc gì ?”
Chung Cẩn cụp mắt, lơ đãng hỏi: “Đỗ Hinh, em liên lạc với Thu Sanh ? Sau khi và cô ly hôn .”
“Không .” Đỗ Hinh lắc đầu. “Anh hỏi gì?”
“Không gì, chỉ thuận miệng hỏi thôi. Anh thấy gặp mặt, cô em Thu Sanh vẻ thiết với cô hơn nhiều.”
Đỗ Hinh nghi hoặc Chung Cẩn, gì.
“Em việc , tối đến nhà ăn cơm, dì Lương sủi cảo rau dại.”
Nhìn cô trung tâm giám định, Chung Cẩn mới xe. Anh nắm vô lăng, mắt vẫn về hướng Đỗ Hinh . Lúc chuyện, ánh mắt cô luôn thẳng , vẻ ngoài bình thản, nhưng thực tế là đang quan sát. Lông mày bên của cô theo bản năng nhếch lên, rõ ràng là cô đang căng thẳng.
Đỗ Hinh đang dối.
Thực , cần cô xác nhận, Chung Cẩn đoán trong thời gian ly hôn đó, Thu Sanh rốt cuộc xảy chuyện gì. Nếu , với tính cách của cô, cô thể dễ dàng đồng ý ly hôn lúc đó. Xem Thu Sanh định giấu chuyện đến cùng.
Tối đó, Đỗ Hinh đến nhà ăn cơm, tiện thể phụ đạo cho Tiểu Đồng. Cô quyết định bắt đầu từ việc sửa những phát âm nhỏ của con bé.