“Chúng cũng nhanh chóng hành động thôi.” Chung Cẩn lao phòng đồ.
Từ khi con, ba xem phim riêng cũng giống như ăn trộm.
Truyện được edit bởi Bánh Gạo Mê Zhihu , chỉ đăng trên Monkeyd và TYT còn lại đều là lấy bản dịch không xin phép
Xuống lầu, Tiểu Đồng Chung Cẩn giám sát, liền định mạnh dạn nhảy vũng nước. dì Lương nhanh tay nhấc bổng cô bé lên.
“Con chơi.” Tiểu Đồng phản đối.
Dì Lương tủm tỉm: “Đồng Đồng, con tiền lương của dì là ba con trả đúng . Nếu con dẫm vũng nước cảm, ba con sẽ trừ lương của dì đấy.”
Vừa sẽ liên lụy đến dì Lương, cô bé lương thiện lập tức dẫm nữa, chủ động nắm tay dì: “Con dẫm , chúng mua đồ ăn .”
Dì Lương và Tiểu Đồng mua đồ ăn về, Chung Cẩn và Thu Sanh vẫn về. Tiểu Đồng gọi điện cho ba , liền gọi cho .
Thu Sanh bên siêu nhỏ: “Bảo bối, ?”
“Mẹ ơi, ?”
“Mẹ đang họp, một tiếng nữa về nhà.”
Tiểu Đồng cúp máy, bắt đầu gọi cho Chung Cẩn liên tục. Dì Lương dám máy, liền mang một chậu đậu tương, cố ý dặn Tiểu Đồng: “Con giúp dì trông chừng mấy hạt đậu nhé, nhưng tuyệt đối bóc vỏ .”
Một lát , dì thò đầu , thấy cô bé đang tập trung bóc vỏ đậu. Vẫn là cách cũ hữu hiệu.
Tiểu Đồng còn bóc xong chậu đậu, cửa tiếng nhập mật mã. Thu Sanh đẩy cửa , tay xách túi đồ ăn nhanh: “Bảo bối, mua gà rán cho con .”
Tiểu Đồng dán , ngửi ngửi quần áo , ngẩng mặt hỏi: “Mẹ trung tâm thương mại họp ? Trên mùi trung tâm thương mại.”
Thu Sanh: “…Ừ, họp xong, cố ý mua gà rán cho con.”
Tiểu Đồng lập tức một hình trái tim lớn: “Cảm ơn , con yêu .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/don-cong-an-nao-loan-vi-cuc-no-dang-yeu/chuong-258.html.]
Mười mấy phút , Chung Cẩn mới dám lên lầu. Về đến nhà, Tiểu Đồng cầm đùi gà chạy tới, ngửi ngửi , vẻ mặt nghi hoặc: “Sao ba cũng mùi trung tâm thương mại?”
“Có một vụ án ở trung tâm thương mại, ba qua đó xem một chút.” Chung Cẩn mặt đổi sắc, nhanh chóng chuyển chủ đề, “Gà rán của con đấy?”
Hai lớn diễn một màn kịch hảo. Tiểu Đồng hỏi nữa, họ đồng thời thở phào nhẹ nhõm.
Tưởng rằng chuyện qua, ai ngờ tối đó, Chung Cẩn tiện tay vứt hai vé xem phim trong túi thùng rác.
Nửa đêm, Tiểu Đồng ngủ , dắt Tang Bưu thám hiểm khắp nhà, cuối cùng lôi hai tấm vé xem phim từ thùng rác. Cô bé sớm nhận vé xem phim trông như thế nào.
Thế là, cô bé kiên định phòng ngủ chính, bên mép giường, đưa tay nắm mũi Chung Cẩn.
“Hơn nửa đêm ngủ, con gì?” Chung Cẩn đánh thức, bực bội hỏi.
Tiểu Đồng dí hai vé xem phim sát mặt : “Đây là cái gì? Xin giải thích.” Cô bé còn chiếu đèn pin mặt . Cảm giác quen thuộc đến lạ, gần giống như quy trình thẩm vấn tội phạm, chỉ là bây giờ và tội phạm đổi vị trí cho .
“Hôm nay hai trung tâm thương mại xem phim hoạt hình đúng ?”
“Có ăn bỏng ngô ?”
“Có uống Coca ?”
“Xin một lời giải thích.”
Biết thể trốn, Chung Cẩn đành dậy, gõ cửa phòng Thu Sanh: “Thu Sanh, em đây một chút, chuyện bại lộ .”
Vài phút , Chung Cẩn và Thu Sanh ngoan ngoãn sofa, hai tay đặt ngay ngắn, nghiêm túc khai báo.
“Không phim hoạt hình, là… phim kinh dị.” Chung Cẩn .
“Phim kinh dị trẻ con cũng xem .” Tiểu Đồng cãi.