“ vô tình trở thành thứ ba, chỉ là đây rõ tình hình.” Minh Nghiên xòe tay: “Tóm , chúc hai hạnh phúc.”
Chung Cẩn vốn ưa , nhưng bây giờ thẳng , chút khó chịu trong lòng cũng tan biến. Ít nhất, “ tài hoa” cũng thẳng thắn, như Văn Hòa Xương, cái gã đó như miếng cao dán da chó, đuổi cũng .
Tuy nhiên, lời của Minh Nghiên cũng gióng lên hồi chuông cảnh báo cho Chung Cẩn: xung quanh là tình địch, nhanh chóng theo đuổi Thu Sanh về mới yên tâm .
Chỉ điều, tình cảnh hiện tại của khó xử. Kỳ hạn một năm hẹn với Thu Sanh sắp đến . Nếu tỏ tình lúc , cô chắc chắn sẽ nghĩ mục đích trong sáng, rằng theo đuổi cô chỉ vì con.
Đến Kinh Thị thì trời rạng sáng. Dù dặn cần đến đón, Thu Trầm vẫn tự lái xe sân bay.
Thời tiết Kinh Thị như Hải Sơn, tháng tư vẫn còn lạnh. Chung Cẩn dùng hai lớp chăn quấn chặt Tiểu Đồng đang ngủ say lòng.
Sân bay đông nghịt , lúc Thu Trầm lái xe đến, thấy Minh Nghiên vẫn đang bên đường chờ xe.
“Kia bạn cùng các ? Hỏi ở , tiện đường thì đưa một đoạn.” Thu Trầm .
Thế là Minh Nghiên cũng lên chiếc Maybach của Thu Trầm. Nhà ở xa, một đầu đông một đầu tây so với căn hộ của họ.
“Hay là cứ thả ở phía , bên chắc dễ bắt xe hơn.” Minh Nghiên ái ngại.
“Không , cứ yên. Mấy ngày nay bão cát, ngoài ăn đất bây giờ.” Thu Trầm đáp.
Đưa Minh Nghiên về xong, lúc khu của Chung Cẩn, trời gần sáng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/don-cong-an-nao-loan-vi-cuc-no-dang-yeu/chuong-252.html.]
Kinh Thị ngừng cung cấp hệ thống sưởi ấm tập trung, nhưng căn hộ của họ hệ thống riêng. Có đến bật lò sưởi từ , trong phòng ấm áp, sạch sẽ. Trong khí còn thoang thoảng mùi canh thịt thơm lừng.
Tiểu Đồng đang ngủ say trong lòng Chung Cẩn, ngửi thấy mùi thơm, liền hít hít mũi tỉnh dậy: “Con đói bụng.”
“Trên con lắp radar ?” Chung Cẩn trêu.
Thu Trầm bế Tiểu Đồng, giúp bé cởi chăn, xỏ dép lê dắt trong: “Bà ngoại con bảo hầm canh gà ác, để trong nồi giữ ấm, các con về là thể uống ngay. Hai đói ? nấu cho ít mì nhé?”
Tiểu Đồng vội kéo tay : “Xin nấu mì sợi ạ, cảm ơn .”
Thu Trầm nấu mì xong, ăn cùng họ một chút vội vã rời vì công ty còn việc gấp.
Sáng hôm , khỏi tòa nhà để ăn sáng, cả gia đình đối mặt với một khung cảnh mịt mù. Cả đất trời như phủ một lớp kính lọc màu vàng cổ điển. Cát len lỏi tóc và quần áo.
Truyện được edit bởi Bánh Gạo Mê Zhihu , chỉ đăng trên Monkeyd và TYT còn lại đều là lấy bản dịch không xin phép
“ chỉ ngoài ăn sáng thôi mà cứ như trộm mộ .” Thu Sanh che miệng .
Tiểu Đồng trong lòng Chung Cẩn, đội mũ trượt tuyết kín mít, chỉ lộ đôi mắt to đen láy, bắt đầu nghiêm túc bịa chuyện: “Con cho nhé, một bé ông trời, ăn cơm vãi tung tóe khắp nơi, …” Con bé im lặng, suy nghĩ cách hình dung.
“Cậu giống con đào hố cát, đào tung tóe cát khắp nơi ?” Chung Cẩn gợi ý.
“Không , ăn bánh xèo, vãi tung tóe bánh xèo vàng hai mặt khắp nơi.” Đứa trẻ béo ôm cổ Chung Cẩn: “Con ăn bánh xèo, ba mua cho con .”
Vì là Thanh Minh, dù thời tiết , viếng mộ vẫn đông. Xe chạy đến chân núi bắt đầu chậm .