Đồn Công An Náo Loạn Vì Cục Nợ Đáng Yêu - Chương 230

Cập nhật lúc: 2025-08-14 03:07:19
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chung Cẩn chằm chằm tin nhắn đó lâu, vẻ mặt vẫn lạnh lùng, xa cách như thường lệ. Một lúc , mới đưa tay đẩy điện thoại về phía Thu Sanh. Lần , nhận .

Thu Sanh cho rằng tiếp tục chủ đề nữa, liền hỏi thêm. Cô vùi cằm chiếc khăn mềm mại, nghiêng đầu ngoài cửa sổ, ngắm bầu trời đang dần chìm màn đêm.

Truyện được edit bởi Bánh Gạo Mê Zhihu , chỉ đăng trên Monkeyd và TYT còn lại đều là lấy bản dịch không xin phép

Cô cứ mãi ngoài. Tối qua ngủ ngon, hôm nay trải qua những cảm xúc dữ dội, mắt cô nhanh chóng cay xè.

Chung Cẩn ở phía cô, đột nhiên hỏi một câu khẽ, giọng trầm xuống: “Lúc ly hôn, vì em một lời nào để níu kéo ?”

Câu hỏi dứt, Thu Sanh bên trả lời. Chung Cẩn thấy hình ảnh phản chiếu của cô qua khung cửa sổ máy bay. Cô lập tức nhắm nghiền mắt , giả vờ như đang ngủ.

“Em ngủ ?” Chung Cẩn hỏi.

Thu Sanh đáp, giọng hề đổi: “Ừ.”

Chung Cẩn khẽ một tiếng, vạch trần cô. Anh cúi đầu, dịu dàng vuốt mái tóc lộn xộn của Tiểu Đồng. Bị phiền giấc ngủ, Tiểu Đồng bất mãn nhíu mày, dụi đầu n.g.ự.c Chung Cẩn như một chú nghé con tìm ấm.

Hai ngày nay xảy quá nhiều chuyện. Rõ ràng chỉ mới rời Hải Sơn hai ngày, mà cảm giác như trôi qua lâu. Quen với thời tiết lạnh giá của Kinh Thị, xuống máy bay, họ liền cảm thấy khí ở đây thật oi bức.

Về đến nhà, việc đầu tiên là quần áo, đổi sang một chiếc áo khoác mỏng hơn.

Tiểu Đồng luyến tiếc cởi bộ quần áo mới, Thu Sanh liền giúp bé cởi chiếc quần len mặc bên trong, chải mái tóc rối bù giấc ngủ dài máy bay.

Cởi bớt quần len, đứa trẻ hoạt động tự nhiên hơn hẳn. Tiểu Đồng cưỡi chiếc xe ba bánh tuần tra một vòng quanh nhà, vội vàng chạy đến hỏi Chung Cẩn: “Không thấy Tang Bưu ạ.”

Chung Cẩn cúi đầu con bé: “Tang Bưu đến nhà dì Lương , con quên ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/don-cong-an-nao-loan-vi-cuc-no-dang-yeu/chuong-230.html.]

Tiểu Đồng vỗ nhẹ trán, hổ hai tiếng: “Ha ha, con thật là ngốc mà.”

“Con cũng tự nhận thức bản khá rõ đấy.”

Thu Sanh đang thu dọn hành lý, thấy móc, liền vung con ch.ó bông nhỏ mùi thơm về phía lưng : “Anh mới ngốc, con gái em là bảo bối thông minh nhất.”

Tiểu Đồng đang cưỡi xe, thấy liền khẩn cấp chạy đến hiện trường, đưa tay kéo vạt váy Thu Sanh khuyên can: “Mẹ ơi đừng đánh ba, ơi, đừng đánh ba.”

Thu Sanh tưởng con bé sợ, vội dừng động tác "ẩu đả", xổm xuống an ủi: “Bảo bối, ba với đùa thôi mà, đánh bằng cún bông, đau .”

Tiểu Đồng giật lấy con ch.ó bông ôm chặt lòng: “Đừng hỏng cún lớn của con.”

Chung Cẩn: “……”

Thu Sanh: “Ha ha ha ha, là con bé đau lòng cún con , ha ha.”

Thu dọn đơn giản xong, Chung Cẩn dẫn họ ngoài ăn một bữa thịnh soạn. Dù cũng là Tết, chắc chắn ăn đồ ngon để mừng năm mới.

Anh còn vẻ thần bí, nhất quyết chịu sẽ ăn gì. Tiểu Đồng ghế trẻ em, ghé tai Thu Sanh thì thầm: “Con đoán chắc chắn là ăn gà rán với kem.”

Chung Cẩn ở phía thấy, liền con bé qua gương chiếu hậu: “Một chút sức tưởng tượng cũng , văn chắc chắn sẽ .”

Tiểu Đồng giơ một ngón tay lên, tuyên bố: “Ba sẽ giúp con .”

Chung Cẩn: “Sau con tự bài tập của .”

Tiểu Đồng lanh lợi đáp : “Bài tập của Chung Vân Đồng là do Chung Cẩn .”

Loading...