Bé hi hi ha ha nhào lòng , kiêu ngạo giải thích:
“Mẹ ơi, đây là con tự phối đồ đấy ạ.”
Thu Trầm đưa thỏi son môi mới cho Thu Sanh: “Hôm nay con bé hỏng son môi của em , chúng mua cho em một thỏi mới.”
Cô nhận lấy son môi, tùy tay đặt sang một bên, ôm bé Đồng chơi đùa: “Sao bảo bối nghịch son môi của thế?”
Bé nâng khuôn mặt nhỏ nhắn: “Bởi vì con trang điểm.”
“A, hóa đây là một cô bé thích nha.”
Bé và ôm , hi hi ha ha lăn lộn sofa.
Đứng bên cạnh cảnh tượng như , Thu Trầm mới một cảm giác chân thật rằng em gái thật sự con gái, cô còn là cô bé thể giận dỗi cả tuần chỉ vì một thỏi son môi nữa.
Tâm trạng chút phức tạp khó tả, vui mừng, tiếc nuối.
Ký ức của vẫn dừng ở hình ảnh Thu Sanh đòi tiền tiêu vặt, hễ ý là giận dỗi, giới thiệu bạn cho , thích, cô tức giận đến mức giật tóc .
Mà trong chớp mắt, em gái là một .
Anh còn đang hai con xuất thần, Chung Cẩn thắt tạp dề từ bếp, gọi:
“Anh hai, nếu đó việc gì, cho gà ăn một chút .”
Anh giọng kéo thẳng về thực tại.
Nhận mệnh dậy, đến lồng giữ nhiệt xổm xuống, múc một muỗng thức ăn, học dáng vẻ của bé Đồng, dùng ngón tay phủi những hạt kê thừa, đổ muỗng kê vặn hộp thức ăn.
Tang Bưu run run xòe bộ lông tơ nhỏ xíu, nghiêng đầu, trừng mắt đôi mắt đen láy tò mò đánh giá .
Anh về phía sofa, thấy Thu Sanh và bé Đồng chú ý, liền vươn tay, nhanh chóng vuốt ve vài cái bộ lông tơ nhỏ của Tang Bưu.
Ăn tối xong, bé Đồng thả Tang Bưu sàn nhà chơi đùa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/don-cong-an-nao-loan-vi-cuc-no-dang-yeu/chuong-190.html.]
Con bé sấp, để Tang Bưu đầu , đó vặn vẹo hình như một con sâu, giả bộ là con rắn lớn, mang theo Tang Bưu bò quanh sàn nhà.
Bé chơi vui vẻ, Chung Cẩn và Thu Sanh sofa xem con chơi, cũng mỉm hiền từ.
Thu Trầm đột nhiên hỏi: “Tiểu Đồng, con tiếng Anh của gà con ?”
Bé dõng dạc trả lời: “Con .”
Anh: “Vậy con thuộc 26 chữ cái tiếng Anh ?”
“Không ạ.”
Mặt Thu Trầm trầm xuống: “Sao con cái gì cũng ? Đừng đùa nữa, lên đây cùng học thuộc chữ cái.”
Chung Cẩn cũng vui: “Con bé còn nhỏ, tuổi là tuổi chơi, những cái đó thời gian học.”
" đó , quá nghiêm khắc ." Thu Sanh cũng bênh con.
Thu Trầm: “Học thuộc một chữ cái, thưởng một ngàn tệ. 26 chữ cái vanh vách, thưởng thêm mười vạn tệ quỹ học tập.”
Chung Cẩn: “...Anh hai, nếu , em cũng học.”
Thu Sanh thì dịu dàng vẫy tay với bé Đồng: “Bảo bối, mau đây học với .”
Bé vặn vẹo sàn nhà: “Tang Bưu chơi.”
Thu Sanh: “Tăng Bưu chơi cái gì mà chơi? Tang Bưu cũng đây học tập.”
Sáng ngày thứ tư Thu Trầm đến Hải Sơn, giấy chứng nhận giám định quan hệ huyết thống của và bé Đồng kết quả, xác nhận giữa họ tồn tại quan hệ huyết thống sinh học.
Tất cả đều trong dự đoán. Dù bé Đồng là con gái ruột của Thu Sanh, Thu Trầm là trai ruột của cô, theo logic , nhất định cũng sẽ quan hệ huyết thống với bé.
Truyện được edit bởi Bánh Gạo Mê Zhihu , chỉ đăng trên Monkeyd và TYT còn lại đều là lấy bản dịch không xin phép
Chung Cẩn và Thu Sanh đều đoán kết quả.
điều họ ngờ tới là, tốc độ nhập vai của Thu Trầm quá nhanh.
Bốn ngày , vì cầu phúc cho đứa bé, còn đặc biệt đeo vòng bồ đề. Bốn ngày , coi bé Đồng như thừa kế tương lai của Thu Thị mà bồi dưỡng.