Dân Quốc: Đại Tiểu Thư Pháo Hôi Nghịch Tập - Chương 89

Cập nhật lúc: 2025-11-21 08:25:54
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Lâm Tập Tập thiết lập nhiều cái kết, mỗi cái kết đều bắt đầu bằng cơn thịnh nộ của Lâm Kính Đình và kết thúc bằng những chiêu trò khôn vặt của cô để xoa dịu .

 

Tình huống hôm nay cũng khác là mấy, Lâm Kính Đình kìm chế đuổi theo, đ.á.n.h cô nhưng thật trong lòng nỡ xuống tay, cuối cùng khiến bản thở hồng hộc. Lâm Tập Tập đang âm thầm đắc ý, trong cuộc chiến , cô thể lợi dụng tính khống của , mỹ kiểm soát nó và giành thắng lợi.

 

Vạn nghĩ tới, cái kết là một cú chuyển đảo ngược !

 

Lâm Kính Đình đ.á.n.h cô, mắng cô, chỉ là đưa cô về Tô Thành.

 

Lâm Tập Tập cảm thấy hình phạt khác nào đ.á.n.h gãy chân cô, khiến cô lâm tuyệt vọng.

 

mèo méo meo

Cô ngàn vạn thể trở về, trở về chỉ mất tự do, thậm chí thể lão phu nhân ép gả , quả thật là mạng già của cô mà!

 

Hiệu suất việc của bà Trần từ đến nay đều cao, mệnh lệnh Lâm Kính Đình đưa xuống, lão nhân gia dẫn vài lên lầu, Lâm Tập Tập gọi bà : Lão nhân gia ngài thể chậm một chút ? Đi nhanh như cẩn thận thắt lưng.

 

Vừa tất cả trong nhà đều Lâm Kính Đình giáo huấn qua, để thể hiện lòng thành, đối với công việc nhiệt tình, hăng hái việc đến nổi mười con ngựa kéo cũng dừng .

 

Lâm Tập Tập từ bỏ ý định, để ý đến hình tượng, ôm bắp đùi Lâm Kính Đình nũng, : “Ca, xin ca, đừng đưa về , ở nhà buồn lắm, nương còn mai mối cho nữa!”

 

Lâm Kính Đình ha hả : “ lúc lắm, tiện nghi cho ai chứ thể tiện nghi cho Quý gia.”

 

Lâm Tập Tập:…

 

Lý Ngọc ở một bên nỡ, giúp cho cô: “Cuộc đời dài như , thể gả cho trong lòng, chính là phúc khí tu luyện mấy đời.”

 

Lâm Tập Tập cảm kích Lý Ngọc, cảm thấy chị dâu thật đáng tin cậy.

 

Lâm Kính Đình đồng ý, trừng mắt, hừ lạnh : “Ở trong lòng, rõ ràng là cừu nhân!”

 

Lý Ngọc trừng một cái, rụt cổ, : “Gọi là cừu nhân cũng sai.”

 

Lâm Tập Tập khó tin nàng, trong đầu nghĩ chị dâu thể đáng tin một chút ? Làm cỏ đầu tường* quang minh chính đại như cũng ?

 

*Cỏ đầu tường: gió chiều nào theo chiều đó.

 

Không còn cách nào, cô cuối cùng cũng thỏa hiệp: “Ca, đồng ý với ca sẽ lui tới với Quý Du Hồng nữa, ca đừng đưa về, ?” Trước tiên chỉ thể tranh thủ ở , chỉ thể ở thì chuyện thể xoay chuyển .

 

Lâm Kính Đình hiển nhiên d.a.o động, : “Chỉ về Tô Thành thì quan hệ giữa với Quý Du Hồng mới cắt đứt.”

 

Lâm Tập Tập tức giận trừng mắt với , “Ca bá quyền, chuyên chế, bảo thủ!”

 

Lâm Kính Đình sờ cái đầu trọc của , hớn hở : “Không sai, sai, đều là , đa tạ khen.”

 

Lâm Tập Tập:…

 

Đại não của Lâm Tập Tập đang việc với tốc độ cao, thầm nghĩ thà rằng c.ắ.n răng va chân bàn đến chảy máu, chừng Lâm Kính Đình cảm thấy với cô nên sẽ buông tha cho cô?

 

Không , nếu Lâm Kính Đình cảm thấy cô thể những điều cực đoan như vì một đàn ông, điều đó khiến càng hạ quyết tâm đưa cô .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dan-quoc-dai-tieu-thu-phao-hoi-nghich-tap/chuong-89.html.]

 

Trong khi cô còn nghĩ cách ứng phó thì bà Trần dẫn theo xuống, tay xách hành lý của cô.

 

Lâm Tập Tập trong phút chốc càng tuyệt vọng…

 

Quý Du Hồng chắc chắn sẽ buồn khi đưa , mặc dù hai xác định quan hệ nhưng gặp mặt ít. Mỗi chạm mặt đều phá lệ trân quý, thì , cô đuổi về Tô Thành, năm nào tháng nào hai mới thể gặp đây?

 

Tại nháo to hơn nữa!

 

Nghĩ tới đây, Lâm Tập Tập bất mãn với Lâm Kính Đình: “Nếu cũng thể gấp như , dù cũng để từ biệt bằng hữu, lời tạm biệt!”

 

Lâm Kính Đình nhạt, “Tốt nhất là để cùng Quý Du Hồng gặp mặt nữa, ? Nghĩ thật !”

 

“Ca…” Lâm Tập Tập c.ắ.n răng nghiến lợi: “Ca vô tình, bất chấp lý lẽ!”

 

Lâm Kính Đình gật đầu: “Không sai, chính là như !”

 

Lâm Tập Tập:…

 

Lâm Kính Đình cũng để ý đến cô, đầu với bà Trần: “Tài xế chuẩn xong thì thể lên đường, tí nữa tận tay đem lên xe.”

 

Lâm Tập Tập buông bắp đùi , tức giận lên, : “Không cần, tự !”

 

Lâm Kính Đình nhíu mày: “Sao , đột nhiên nghĩ thông suốt?”

 

Lâm Tập Tập nghiêng đầu trừng , “Muội ghét ca đến c.h.ế.t!”

 

Bị bảo bối như , Lâm Kính Đình nháy mắt tổn thương nhưng so với việc nhà đối thủ cướp , tình nguyện tạm thời ghét bỏ.

 

“Muội còn ăn gì cả, bụng thật đói.” Lâm Tập Tập sờ sờ cái bụng đói, bộ đáng thương.

 

“Đem lên xe ăn!” Lâm Kính Đình .

 

“Ca thật độc ác!” Lâm Tập Tập thở phì phò, đầu chuẩn ngoài.

 

“Chờ một chút…” Lâm Kính Đình gọi cô .

 

Trong lòng Lâm Tập Tập vui sướng, đổi chủ ý chứ? Vì cô mang tâm trạng mong chờ , liền Lâm Kính Đình : “Viết cho họ Quý một phong thư, dẹp bỏ ý định , đừng mong chờ gì với nữa!”

 

Quả nhiên những ác, còn ác hơn!

 

Làm Lâm Tập Tập thể như nhưng ngay đó cô đột nhiên nghĩ đến, cô thể im hơn lặng tiếng mà rời , ít nhất lưu vài chữ ngắn gọn mới .

 

Chờ cầm giấy bút đến, : Ta về Tô Thành, ngươi “đừng” nghĩ đến , “đừng” tìm , tạm biệt!

 

Viết xong thì đưa Lâm Kính Đình, Lâm Kính Đình , gì bất , “Điểm cái gì mà lộn xộn bát nháo? Nhìn chướng mắt!”

 

Lâm Tập Tập bĩu môi, “Người phương Tây cũng như , cái gọi là dấu chấm câu!”

 

 

Loading...