Dân Quốc: Đại Tiểu Thư Pháo Hôi Nghịch Tập - Chương 85
Cập nhật lúc: 2025-11-21 08:25:50
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Cập nhật lúc: 2025-11-21 08:25:50
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Phần lớn tiệm kiến trúc t.h.u.ố.c phiện bằng gỗ, gần đây thời tiết tương đối khô ráo, lửa bùng lúc nửa đêm, cho nên tới khi trong quán phát hiện và triển khai dập lửa thì quán t.h.u.ố.c phiện đốt cháy vài phòng.
Lúc Lâm Tập Tập đang trong ổ chăn ngủ ngon lành thì mơ hồ thấy sốt ruột gõ cửa lớn dịnh thự nhà họ Lâm, lâu , bà Trần tới gõ cửa phòng cô.
Cô dậy từ trong ổ chăn, dụi mắt bà Trần ngoài cửa , cô vẫn còn tỉnh ngủ, thuận miệng hỏi mấy giờ ? Bà Trần hai giờ đêm.
Một lúc lâu cô mới phản ứng là bà Trần với cô tiệm t.h.u.ố.c phiện cháy!
Lâm Tập Tập lập tức doạ tỉnh, té lộn nhào từ giường xuống, tìm quần áo mặc dặn bà Trần phái báo cho Lâm Tiêu, bảo Lâm Tiêu đến hiện trường toạ trấn.
Thúy Bình cũng đ.á.n.h thức, đầu bù tóc rối mờ mịt tới giúp cô mặc quần áo, mặc một nửa, cô mới nhớ , bèn hỏi: “Tiểu thư, cô ngoài ?”
Lâm Tập Tập gật đầu: “Ta xem đốt thành thế nào .”
“ bên ngoài lạnh lắm.”
“Không vấn đề, mặc thêm hai cái áo là .” Lâm Tập Tập hạ quyết tâm.
Thuý Bình thêm nữa, lấy hết mấy bộ đồ ấm nhất trong tủ quần áo cho cô.
Quần áo còn mặc xong, Lý Ngọc lo lắng sang tìm cô.
mèo méo meo
“Em chồng, em bây giờ, cháy.” Lúc lời , mặt nàng như đến nơi, ở trong mắt nàng , trong nhà đàn ông, trụ cột vẫn là .
Lâm Tập Tập an ủi nàng : “Chị dâu đừng vội, bây giờ em qua đó xem thử.”
Lý Ngọc thế càng nóng nảy hơn: “Cái gì, em qua đó? Đêm hôm khuya khoắt, con gái như em ngoài an , hơn nữa bên ngoài trời giá rét, lỡ như lạnh bệnh luôn thì ?”
“Không , em mặc đủ ấm mà, thêm nữa là tài xế đưa em , một .” Lâm Tập Tập đến bên cạnh vỗ vai an ủi Lý Ngọc, ngay đó lướt qua nàng định xuống lầu.
Lý Ngọc vội vàng đuổi theo cô: “Hay là chị đưa em .”
Lâm Tập Tập tỏ thái độ cứng rắn, : “Không cần, cơ thể chị yếu, ngoài nhất định sẽ phiền toái, chị ngoan ngoãn ở nhà , nếu ngủ thì niệm kinh, em sẽ về nhanh thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dan-quoc-dai-tieu-thu-phao-hoi-nghich-tap/chuong-85.html.]
Khi Lâm Tập Tập xuống lầu, bà Trần gọi tài xế tới, đang khơi động xe. Lúc ngoài, bà Trần đưa cho cô một cái hũ sưởi ấm tay nhỏ bé tinh xảo bảo cô ôm, Lâm Tập Tập cảm ơn bà ôm hũ sưởi ấm tay vội vàng lên xe.
Hai giờ đêm, bên ngoài tối đen như mực, khí như đọng , hai cái đèn ô tô như hai thanh lợi kiếm, mạnh mẽ phá tan màn đêm phía .
Vì đường qua nên tài xế chạy nhanh, chỉ vài phút tới hiện trường.
Lửa ở hiện trường dập tắt, nhưng khói đặc vẫn ngừng bốc lên cuồn cuộn. May mà trong tiệm t.h.u.ố.c phiện đều là thanh niên trẻ khoẻ, động tác bưng nước dập lửa cực kỳ nhanh nhẹn, cư dân lân cận sợ lửa lan đến nhà nên cũng hỗ trợ dập lửa suốt đêm, hiện trường nhốn nháo cả lên.
Lâm Tập Tập bảo tài xế tìm phụ trách tiệm t.h.u.ố.c phiện tới, phụ trách Tống Bình là một đàn ông trung niên hơn bốn mươi tuổi, bụng phưỡn như t.h.a.i sáu tháng, vội vàng chạy tới báo cáo tình huống.
Dưới quyền Lâm Kính Đình năm tiệm t.h.u.ố.c phiện lớn nhỏ, quy mô lớn ba tiệm, hai phụ trách xử lý việc hàng ngày của năm tiệm , một là Tống Bình, còn là Phương Kiệt. Có điều mấy ngày Phương Kiệt tự chủ trương đắc tội Quý Du Hồng, suýt nữa ảnh hưởng đến Lâm Tập Tập, tật giật , đợi Lâm Kính Đình tay mà tự chạy trốn , bây giờ nhân lực hai bên Lâm Kính Đình và Quý Du Hồng đều đang tìm .
Tiệm t.h.u.ố.c phiện bên vốn do Phương Kiệt phụ trách, nhưng khi mất tích, Lâm Kính Đình giao cho Tống Bình quyền phụ trách năm tiệm t.h.u.ố.c phiện, cho nên khi tiệm t.h.u.ố.c phiện xảy chuyện đêm nay, Tống Bình mới xuất hiện tại hiện trường đầu tiên.
Lâm Kính Đình tín nhiệm ông như , lẽ Tống Bình cũng là bản lĩnh.
Lâm Tập Tập ôm hũ sưởi cạnh xe, cô vốn chạy qua xem cho rõ ràng tình hình, nhưng tài xế ngăn , cuối cùng cô chỉ thể bảo tài xế gọi phụ trách tới hỏi chuyện. Nhìn thấy Tống Bình mặt mày xám xịt cầm đèn pin chạy tới, Lâm Tập Tập khỏi hỏi: “Quản sự Tống, ông chứ, cứu hoả quan trọng nhưng cũng chú ý an .”
Tống Bình lau mặt, kết quả hươ tay một cái trực tiếp biến thành mặt Bao Công, ông : “ , đám cháy dập tắt, vị trí cháy hẳn là sẽ lan nữa.”
“Có vị trí cháy cụ thể ở ?”
Tống Bình đáp: “Là mấy căn sương phòng, đồ gì quan trọng, nhưng nhà kho để t.h.u.ố.c phiện ở cách đó xa, nếu chậm chút nữa thì thực dám tưởng tượng tới hậu quả.”
Lâm Tập Tập cau mày, bàn tay đeo bao tay da nhẹ nhàng vuốt ve hũ sưởi ấm, hỏi: “Trong mấy căn sương phòng đồ gì dễ cháy ? Tỷ như ánh nến, đèn dầu hoặc là đầu t.h.u.ố.c tàn hết?”
Tống Bình hề nghĩ ngợi, quyết đoán trả lời: “Tất nhiên , chỉ khi khách đến yêu cầu sương phòng thì chúng mới đưa mấy đồ dùng cần thiết nhất thôi, khách thì sương phòng sẽ quét tước bộ, để bất kỳ món đồ linh tinh nào.”
Lâm Tập Tập : “Vậy thể là ngoại trừ khả năng phóng hoả?”
“Việc rõ lắm, dù chúng cũng chuyên gia phá án.” Mặc dù Tống Bình hoài nghi trong lòng, nhưng ông cũng dám lung tung.
“Vậy phái báo quan, đợi bên quan tới điều tra, bây giờ chúng tập trung dập lửa thôi.”
Tống Bình : “Đã phái , nhưng ai tới.”
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.